Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 3
239
14) -- Cái gì được thấy, được nghe, được nghĩ đến,
được biết, được đạt đến, được tìm cầu, được ý tư duy; cái ấy
là thường hay vô thường?
-- Là vô thường, bạch Thế Tôn?
-- Cái gì vô thường là khổ hay lạc?
-- Là khổ, bạch Thế Tôn.
-- Cái gì vô thường, khổ, chịu sự biến hoại, nếu không
chấp thủ cái ấy, thời có thể khởi lên (tà) kiến: "Gió không
thổi... Tất cả đều đứng vững như cột trụ"?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
15) -- Khi nào vị Thánh đệ tử, này các Tỷ-kheo, đối với
sáu xứ này, nghi hoặc được đoạn trừ; đối với khổ, nghi hoặc
được đoạn trừ; đối với khổ tập khởi, nghi hoặc được đoạn
trừ; đối với khổ đoạn diệt, nghi hoặc được đoạn trừ; đối với
con đường đưa đến khổ đoạn diệt, nghi hoặc được đoạn trừ;
như vậy, này các Tỷ-kheo gọi là bậc Thánh đệ tử đã chứng
được Dự lưu, không còn bị thối đọa, quyết chắc hướng đến
giác ngộ.
II. Cái Này Là Của Tôi. (S.iii,203)
1-2) Nhân duyên ở Sàvatthi...
-- Do có cái gì, này các Tỷ-kheo, do chấp thủ cái gì, do
thiên chấp cái gì, (tà) kiến này được khởi lên: "Cái này là của
tôi, cái này là tôi, cái này là tự ngã của tôi"?
3) -- Ðối với chúng con, bạch Thế Tôn, các pháp lấy
Thế Tôn làm căn bản...
4) -- Do có sắc, này các Tỷ-kheo, do chấp thủ sắc, do
thiên chấp sắc, (tà) kiến này được khởi lên: "Cái này là của
tôi, cái này là tôi, cái này là tự ngã của tôi".
5-7) Do có thọ... tưởng... các hành...