146
Chương I: Tương Ưng Sáu Xứ
gì... Phàm lưỡi nếm vị gì... Phàm thân cảm xúc gì... Phàm ý
nhận thức pháp gì, nhận thức pháp khả lạc, không phải
không khả lạc; nhận thức pháp khả hỷ, không phải không
khả hỷ; nhận thức pháp khả ý, không phải pháp không khả ý.
Này các Tỷ-kheo, các Ông được lợi đắc. Này các Tỷ-
kheo, các Ông được khéo lợi đắc. Các Ông đã nắm được cơ
hội để sống Phạm hạnh.
136. III. Không Thâu Nhiếp (2) (S.iv 126)
1) ...
2) Này các Tỷ-kheo, chư Thiên và Người đời thích thú
sắc, bị sắc kích thích. Khi sắc biến hoại, ly tham, đoạn diệt,
này các Tỷ-kheo, chư Thiên và Người đời sống đau khổ...
thích thú tiếng... thích thú hương... thích thú vị... thích thú
xúc... Này các Tỷ-kheo, chư Thiên và Người đời thích thú
pháp, bị pháp kích thích. Khi pháp biến hoại, ly tham, đoạn
diệt, này các Tỷ-kheo, chư Thiên và Người đời sống đau khổ.
3) Này các Tỷ-kheo, Như Lai, bậc A-la-hán, Chánh
Ðẳng Giác, sau khi như thật biết rõ sự tập khởi, sự đoạn diệt,
vị ngọt, sự nguy hiểm và xuất ly của sắc, không có thích thú
sắc, không có ưa thích sắc, không bị sắc kích thích. Khi sắc
biến hoại, ly tham, đoạn diệt, này các Tỷ-kheo, Như Lai sống
an lạc... không thích thú tiếng... không thích thú hương...
không thích thú vị... không thích thú xúc...
Sau khi như thật biết rõ sự tập khởi, sự đoạn diệt, vị
ngọt, sự nguy hiểm và sự xuất ly của pháp, Như Lai không
thích thú pháp, không ưa thích pháp, không bị pháp kích
thích. Khi pháp biến hoại, ly tham, đoạn diệt, Như Lai sống
an lạc.
4) Thế Tôn nói như vậy, Thiện Thệ nói vậy xong, bậc
Ðạo Sư lại nói thêm: