KÍNH VẠN HOA - Trang 243

Chương 4/10

Câu nói của nhỏ Diệp cứ theo ám ảnh Quý ròm suốt. Nhỏ Diệp bảo "Anh T iểu Long học với anh giỏi lắm hai bữa là cùng!". Lúc giận, Quý ròm cho là nhỏ
Diệp cố tình nói xui. Nhưng khi bình tĩnh lại, nó cảm thấy nhận xét u ám của em mình không phải là không có cơ sở. Chính T iểu Long cũng từng nhăn nhó
"Học với mày chẳng ăn thua gì! Mày quát tháo ghê quá!". Như vậy, quả nó mắc phải cái tật ưa la lối thật! Nếu nó không bỏ được cái tật tai hại đó, không
khéo mọi chuyện hỏng bét chứ chẳng đùa!

Càng nghĩ ngợi Quý ròm càng cảm thấy lo lắng. Nó đã lỡ tuyên bố hách xì xằng với nhỏ Diệp rồi. Nếu chẳng may T iểu Long bỏ học sau đúng hai bữa, nó sẽ
chẳng mặt mũi nào ra oai với đứa em gái tiên tri của mình nữa.

Quý ròm rất lấy làm lạ về mình. T rước nay nó cứ nghĩ nó là một đứa hiền lành tử tế. Ở lớp các thầy cô cũng bảo vậy. Nhưng T iểu Long và nhỏ Diệp lại cứ
nhất định bảo nó là... hung thần, ức thật!

Hay chính mình là "hung thần" mà mình không biết! Quý ròm nhíu mày tư lự. T ừ trước đến giờ, Quý ròm đã từng giải hàng ngàn câu đố hóc búa trên khắp
các mặt báo nhưng hôm nay, lần đầu tiên nó trầm ngâm đi tìm lời giải cho bài toán về chính mình.

Loay hoay nghĩ tới nghĩ lui một hồi, Quý ròm dần dần yên tâm trở lại. Nó phát hiện ra dù sao nó vẫn là đứa hiền lành tử tế đúng như nó đinh ninh xưa nay.
Chỉ khi nào kèm cho ai đó học thì nó mới đâm ra cáu gắt, quạu quọ. Và sở dĩ như vậy chính là do tính nôn nóng mà ra. Giảng bài cho người khác, nó cứ muốn
người ta hiểu ngay tắp lự những điều nó vừa nói. Bởi vì vừa nói xong câu một, nó đã chực chờ nói tiếp câu hai đang nằm phục sẵn nơi cửa

miệng, và đằng sau câu hai là câu ba câu bốn câu năm đang nằm xếp lớp, nhong nhóng đòi tuôn ra. Vì vậy, giảng giải xong mà người nghe không hiểu hoặc hiểu
chậm là nó cảm thấy bứt rứt khó chịu hệt như có ai đang trói tay trói chân nó lại. T hế là nó gắt ầm lên chứ có quái gì đâu!

Hiểu ra nhược điểm của mình, cặp lông mày Quý ròm từ từ dãn ra. Nhưng rồi chúng bỗng nhíu ngay lại. Ừ nhỉ, biết thì biết thế nhưng sửa chữa đâu có dễ,
nhất là phải sửa chữa ngay trước khi T iểu Long kịp ôm tập lò dò dẫn xác tới!

Quý ròm phấp phỏng lắm. T rong một hai ngày ít ỏi còn lại, nó cố bắt mình tu tâm dưỡng tánh. Nhỏ Diệp nói gì, nó cũng nhịn. Anh Vũ la gì, nó cũng im. Ba
mẹ và bà mắng nó, nó nhoẻm miệng cười như một đứa con hiếu thảo sẳn sàng nhận lỗi khiến mọi người cứ trố mắt lên, tưởng có một thằng Quý nào khác
đang sống trong nhà mình thay cho thằng Quý ưa làu bàu

mọi bữa.

Dẫu vậy, Quý ròm vẫn chưa được yên bụng. Nó cứ sợ chẳng may nó không giữ bình tĩnh nổi mà quát tướng lên. T iểu Long sẽ "hô biến" ngay tút xuỵt. Mà ai
chứ với thằng T iểu Long, lẩn trốn chính là nghề ruột của nó.

Ðể đề phòng mọi bất trắc, hôm đầu tiêng T iểu Long ôm tập đến học chung, Quý ròm nghiêm trang giao hẹn:

- Ðã học là phải học đến cùng à nghen! T iểu Long ngơ ngác:

- Học đến cùng là sao? Quý ròm vung tay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.