KOUDAN MIYAMOTO MUSASHI - Trang 150

Chà, hay nhỉ. Thế là cả bọn đêm nào cũng phục dưới rặng tùng, lấy việc
chém người làm vui. Chẳng bao lâu thì chuyện này gây xôn xao trong
thành. Một truyền mười, mười truyền trăm, trăm đồn ngàn.

- Này Kichibei, nguy rồi.
- Ừ nguy thật rồi. Cứ mỗi đêm là có người bị chém trong rặng tùng. Thật là
kỳ quái.
- Theo như lời bọn sống sót chạy về thì chúng thấy cái gì đó như quỷ Thiên
Cẩu.
- Thiên Cẩu hả... bọn quỷ đó sống trong núi mà. Chà, chắc là trong núi hết
săn mồi được rồi nên nó mới hiện ra trong rừng tùng.
- Ừ, mà hình như chẳng phải một mà là ba con quỷ.
- Hả, ba sao. Một con đã ghê rồi, ba con là nguy thật rồi. Cái kiểu này thì
trời tối không nên ra đường nữa.
- Ờ, không nên ra đường ban đêm nữa.

Tựu trung là câu chuyện cứ thế mà truyền từ miệng anh Ất sang tai anh
Giáp, cứ thế mà đồn ầm lên rằng có Thiên Cẩu xuất hiện. Mặt trời vừa lặn
là dân trong thành ai cũng đóng kín cửa chẳng dám ra đường, đừng nói là đi
ngang qua rặng tùng. Đêm nay chúa Mori Dainaiki dẫn theo Yamada
Hikohachi, Niida Gonbei, hai tên môn hạ đến phục trong rặng tùng như mọi
khi.

- Này Hikohachi, không biết đêm nay ra sao nhỉ. Hai đêm nay không chém
được đứa nào ta ngứa tay lắm rồi. Tại sao không thấy ai qua lại nhỉ?
- Thưa chúa công, chắc là dân trong thành sợ tin đồn Thiên Cẩu xuất hiện
trong rặng tùng nên không dám ra đường.
- Haha, chúng không biết là ta mà cứ ngờ là Thiên Cẩu sao.
- Dạ.
- Thế thì chắc ta là Thiên Cẩu.
- Dạ, chúa công mạnh vô địch như Thiên Cẩu.
- Hừ, bọn dân đen sợ cũng là phải. Nhưng hai ngày rồi mà không được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.