KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 163

- Nhưng phải cẩn trọng. Vì nếu có bề gì, ngươi nên biết, tuy ta luôn tin

ngươi là Châu Sách, là điệt nhi của ta, nhưng do cần thêm nhiều bằng
chứng khác nữa, ta chỉ mong tự ngươi sẽ tận lực tìm hiểu, vậy khi chẳng
còn ngươi thì một mình ta ắt không thiết sống nữa làm gì.

Gã phân vân, nhưng rồi cũng giữ nguyên ý định:
- Tiểu điệt tự tin sẽ không có việc gì và hứa sẽ quay trở lên ngay. Vậy

nha? Tiểu điệt bặt đầu xuống đây, dễ như trò đùa mà thôi.

Và gã men theo từng gờ đá quả nhiên dễ dàng leo dần xuống phía dưới.
Trũng núi cũng chẳng sâu lắm. Vì thế lúc toại nguyện gã khẽ gọi vọng

lên:

- Tiểu điệt đã xuống tận đáy rồi. Đại cửu đừng lo lắng nữa.
Sau đó, dù không nghe tiếng đại cửu đáp lại, gã vẫn tiến hành thực hiện

ý định. Đầu tiên là bật hóa tập lên và lúc vừa có ánh sáng gã chợt bật kêu:
“Ôi chao!”

Cùng lúc này, gã nghe từ trên cao như mơ hồ có tiếng kêu thét.
Gã kinh hãi, lo cho đại cửu, vội ngẩng mặt lên và thất vọng vì chẳng

nhìn thấy gì. Nhưng khi toan không nhìn nữa thì bất đồ xuất hiện trong
khóe mắt gã một vật đen thù lù đang từ đâu đó trên cao rơi thẳng vào gã.

Ngỡ chỉ là một hòn đá từ trên kia tự long ra rợi xuống, gã vội nhảy tránh.

Nhờ vậy, vật nọ dù vẫn rơi thì cuối cùng chỉ gieo xuống ở một chỗ cách xa
gã vài bước.

Phịch!
Tuy nhiên, từ vật nọ lại bất ngờ bật lên tiếng kêu rên: “Ôi...”
Gã hoảng hồn, vội nhìn lại, thì thấy đấy là lão bệnh phong, đại cửu của

gã:

- Ôi, đại cửu. Sao đại cửu sơ ý để rơi?
Gã chạy đến và càn thêm kinh hoàng vì phát hiện đại cửu của gã do tự

ngã từ trên cao xuống nên tứ chi lẫn xương cốt cơ hồ đã gãy vụn.

Dù vậy, vì vẫn tỉnh, nên thoạt nhìn thấy gã, đại cửu gã liền kêu:
- Tạ ơn cao xanh. Thế mà ta ngỡ quái vật dưới này sát hại ngươi.
Gã dù đau đớn vẫn ngơ ngẩn nhìn quanh:
- Quái vật ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.