KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 180

- Này, ngươi không phiền chứ, với cảm nhận cứ bị lão thân vặn vẹo đủ

điều?

Châu Sách đành cười:
- Nếu bảo không phiền thì chẳng thật tâm. Vì kỳ thực tiểu nhân hiện chỉ

muốn có một chỗ dung thân hầu tìm đủ mỗi ngày ba bữa bằng chính công
sức của mình. Và cứ ngỡ điều này quá dễ thì ngay lúc này đây tiểu nhân
đang dần thất vọng.

Lão thái thái cũng cười cười:
- Có thể hiểu đấy là lời giải thích nguyên nhân vì sao ngươi đang hiện

diện ở đây? Tuy nhiên, lão thân nói thế này, ngươi cũng nên hiểu cho là
giang hồ luôn đầy hiểm ác, đến độ có thể nói như câu: “Thuận ngã giả -
nghịch ngã giả vong”. Vậy nếu lão thân không thận trọng căn vặn này nọ,
ngộ nhỡ ngươi vào đây là có ác ý thì sao?

Châu Sách lắc đầu:
- Ác ý với một đại thế gia võ lâm ư? Liệu tiểu nhân đủ tư cách chăng?

Tuy nhiên, nói như lão thái thái cũng phải, thà phòng bị hơn để bất ngờ.
Vậy phận tiểu nhân xin tùy lão thái thái định đoạt, thuận thì thu nhận, bất
thuận thì thôi. Riêng về bản thân thì tiểu nhân thủy chung chỉ có mỗi một
lời giải thích đã nói là chỉ cần một chỗ dung thân, kỳ dư bao nhiêu điều
khác quyết chẳng để tâm.

Lão thái thái chợt chứng tỏ là nhân vật luôn có tâm cơ thâm mật:
- Nghe ngươi nói về bổn phủ như vừa rồi, liệu lão thân có lầm chăng khi

thử nhận định, rằng ngươi trước lúc chọn bổn phủ làm chỗ tạm dung thân
thì kỳ thực cũng đã có nhiều dò hỏi?

Châu Sách thán phục:
- Lão thái thái quả lợi hại. Nhưng cũng nên minh bạch tiểu nhân dò hỏi

chỉ để tin chắc bản thân một khi được lưu lại đây sẽ không gặp bất kỳ một
phiền toái nào. Tóm lại, tiểu nhân chỉ mong được an thân. Nếu không phải
như thế thì ngoài quý phủ, nào phải tiểu nhân chưa có dịp đi ngang qua và
thử dò hỏi về một vài môn phái trong quãng thời gian gần hai tuần trăng thả
bước đăng trình? Và để dò hỏi ư? Thật không gì dễ bằng. Chỉ cần đặt chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.