KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 181

vào một vài tửu lâu hay các phạn điểm lân cận, nếu chịu khó lưu tâm thì
không thiếu gì chuyện để nghe.

Lão thái thái gật gù:
- Ngươi nói cũng phải. Vậy ở các tửu lầu cạnh đây, ngươi nghe mọi

người nói về bổn phủ thế nào? Nhưng đừng nghĩ lão thân thích ăn bánh
phỉnh. Thà nghe thế nào nói thế ấy lão thân thích hơn?

Châu Sách phì cười:
- Có ai lại không thích được người tán dương nhất là được tán dương

đúng? Và lẽ ra lão thái thái chẳng cần hỏi. Vì với sự hiện diện của tiểu nhân
lúc này ở quý phủ ắt cũng đủ để nói lên tất cả. Huống hồ tiểu nhân còn
nghe quý phủ không chỉ rất hiếu khách mà cũng rất thích giao du với mọi
người. Thử hỏi, nếu quý phủ không là hảo tâm nhân thì dù thích liệu có
được mọi người yêu mến nên cứ luân phiên tìm đến chăng? Thế nên tiểu
nhân cũng tìm đến như mọi người.

Lão thái thái cũng cười:
- Ngươi thật khéo nói. Vậy nếu lão thân ưng thuận thì ngươi định đáp thế

nào?

Châu Sách ngơ ngác:
- Tiểu nhân chỉ có thể đem công sức đổi lấy ba bữa ăn và một chỗ qua

đêm, há lẽ chưa đủ?

Lão thái thái chợt bảo:
- Nếu bảo đủ thì tại sao ngươi vẫn phải lót tay cho gã gác cổng ngoài

kia? Ngươi hiểu ý lão thân chứ?

Châu Sách giật mình rồi phì cười:
- Thật cao minh. Chứng tỏ mọi tai mắt ở quý phủ cũng thật lợi hại. Tuy

nhiên cũng xin nói rõ thế này, ở tiểu nhân đã có sự chọn lựa, hoặc cứ khư
khư giữ cho bản thân chỉ mỗi một nén bạc duy nhất còn lại rồi sau đó vẫn
sẽ tiếp tục lang bạt giang hồ, hoàn toàn không thể đoán biết mai hậu sẽ ra
sao, hoặc hãy đổi một nén bạc ấy để bù lại những ngày dài tiếp theo không
phải lo âu. Tiểu nhân đã chọn điều thứ hai.

Lão thái thái gật gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.