KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 192

Thiếu gia họ Lôi điềm nhiên bước đến:
- Không dám, không dám. Vì y là sư đệ, đồng môn cùng với Lôi Vị

Thanh này. Xin bỏ lỗi cho y và cũng đừng nhầm lẫn bảo y là thuộc hạ. Lôi
mỗ tuyệt nhiên không dám.

Giai nhân lạnh giọng:
- Hóa ra những tiếng không dám của Lôi công tử là ám chỉ bối phận của

y, thế mà tiểu nữ nghĩ hẳn Lôi công tử tự tạ lỗi vì đã xảy ra cớ sự này. Cho
hỏi, Lôi công tử xuất hiện ở bổn phủ là để hàn huyên với nhị vị gia huynh
hay để sai phái lệnh sư đệ lẻn dò xét Thượng Quan Tuyết Hà này?

Nhưng Lôi Vị Thanh chỉ suýt nữa mất cơ hội đáp, bởi Thượng Quan

Tuyết Hà bỗng dưng bật quát:

- Ta chưa có lệnh, ngươi lén đi đâu? Mau đứng lại đó, chờ lúc nữa ta sẽ

phát lạc.

Châu Sách nhìn lại thì nhận ra gã gia nhân nọ toan lẻn đi. Và vì Thượng

Quan Tuyết Hà phát hiện gọi giật lại, hắn đành biện bạch:

- Xin tiểu thư minh xét vì vốn dĩ tiểu nhân chỉ thừa hành mệnh lệnh.
Thượng Quan Tuyết Hà cả giận:
- Đến gia phụ lẫn nội tổ mẫu còn không nỡ đối xử với ta như thế này. Ai

lại to gan hạ lệnh cho ngươi và là lệnh gì?

Một tràng cười hể hả vang đến:
- Tiểu muội khoan hãy giận. Đại ca chỉ đùa thôi, vậy đừng nỡ trách mắng

kẻ hạ nhân vô tội. Ha ha.

Lại một thiếu gia nữa đến và lần này khiến Thượng Quan Tuyết Hà giận

dỗi:

- Đại ca bảo thế này là đùa ư? Há không biết chỉ khiến gia nhân xem

thường tiểu muội muội của đại ca. Lại càng tạo cớ cho kẻ khác cũng xem
thường muội. Đấy, đại ca xem, chính sư đệ của Lội công tử xúc phạm
muội, vậy mà chờ mãi vẫn không thấy Lôi công tử tỏ vẻ gì hối lỗi. Muội
không biết, mọi cớ sự đều do đại ca gây ra, nếu không cư xử lại cho hợp lẽ,
thì đừng trách muội thế nào cũng mách với nội tổ mẫu chuyện này.

Lôi Vị Thanh cười cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.