KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 193

- Thôi được rồi, bất luận vì nguyên nhân do nào, tệ sư đệ đã sơ suất bị

phát hiện, kể như Lôi mỗ bị thua cuộc, một xá này mong được tiểu thư nể
mặt bỏ qua cho.

Tuy nhiên sau khi xá xong, Lôi Vị Thanh chợt quay qua vị thiếu gia đến

sau và hể hả bảo:

- Bây giờ đến lượt Thượng Quan Võ huynh cũng nên nhận bại đi thôi. Vì

tuy Lôi mỗ cam bại một nhưng một còn lại kể như Thượng Quan huynh bại
chắc. Hay vẫn bất phục? Ha ha...

Thượng Quan Tuyết Hà ngạc nhiên:
- Bại ư? Nghĩa là thế nào? Phải chăng trong chuyện này còn nhiều ẩn

tình? Là thế nào, đại ca?

Thiếu gia được Thượng Quan Tuyết Hà hỏi liền cười cười đáp:
- Lôi huynh bại vì đại ca từng bảo trước, là dù sư đệ của Lôi huynh có

thân thủ cao minh như thế nào, nếu dám lẻn đến đây thì trước sau gì cũng
bị tiểu muội muội phát hiện. May thật, tiểu muội muội đã không làm đại ca
thất vọng, vì điều đó vừa xảy ra. Còn về ý thứ hai của Lôi huynh khi quả
quyết khuyên đại ca nên nhận bại thì...

Đang nói, vị thiếu gia chợt dừng lời và bất ngờ quát gọi Châu Sách:
- Gã kia. Sao dám tùy tiện bỏ đi chẳng hỏi ai? Mau lại đây bổn thiếu gia

bảo.

Châu Sách quả nhiên đang nhẹ bỏ đi, vì bị gọi nên quay lại:
- Bởi tiểu nhân thấy chư vị đang đàm đạo, đều là những nhân vật đồng

hàng với tiểu thư. Phận tiểu nhân hèm kém, hiển nhiên không được phép
lưu lại hoặc lẻn nghe, thế nên toan vào trong vì còn nhiều phận sự cần phải
hoàn thành.

Thiếu gia nọ cười lạt:
- Nhưng ta là Thượng Quan Võ, Đại thiếu gia, cũng là đại ca của Thượng

Quan Tuyết Hà tiểu muội muội. Lý ra thoạt thấy ta ngươi phải thi lễ. Đằng
này ngươi lại tùy tiện bỏ đi. Có loại gia nhân như ngươi sao?

Bỗng dưng bị quở mắng, Châu Sách không giận, trái lại vẫn điềm nhiên

quay nhìn Thượng Quan Tuyết Hà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.