KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 251

ưng nhận thì mọi ưu tư phiền não của lão thái thái nhất định cũng sẽ là của
tiểu nhân. Tóm lại, tiểu nhân thật không nên hỏi và chỉ nên đáp lời rằng kể
từ nay xin được nhận lão nhân gia như là nội tổ. Có được chăng, lão nhân
gia?

Lão thái thái thêm xúc động, chợt run run ấp cả hai bàn tay, vỗ nhè nhẹ

vào tay của Châu Sách vẫn đang dùng để dìu đưa bản thân lão thái thái nãy
giờ:

- Hảo, ngoan lắm. Hảo hài tử. Vậy đừng xưng là tiểu nhân nữa. Vì cũng

từ lâu lão thân đâu còn kể hài tử là hạng gia nhân. Ngươi ngoan lắm, hảo
hài tử ngươi quả thật đang làm lão thân hài lòng. Nào, mau đưa lão thân đi
nào. Bởi với tâm trạng lúc này quả thật lão thân e khó thể đi nếu chẳng có
ai dắt dìu.

Họ tiến vào một gian tịnh phòng không chỉ yên tĩnh mà còn thật kín đáo.
Nhưng cả hai chưa kịp nói gì với nhau thì bất đồ Thượng Quan Lĩnh từ

ngoài lao ào vào mạnh như cơn lốc.

Tuy vậy, với thái độ đã trấn tĩnh, lão thái thái liền vẫy tay gọi Thượng

Quan Lĩnh:

- Lĩnh nhi có đến cũng tốt. Lại đây. Vì mẫu thân có tin mừng là kể từ nay

Châu Sách cũng là dưỡng tử của Lĩnh nhi.

Thượng Quan Lĩnh chấn động:
- Mẫu thân đã quyết định? Nếu vậy, thật mong mẫu thân nên nghe hài

nhi một lời, là không phải bất cứ chuyện gì ở bổn phủ cũng cứ cho gã biết.

Lão thái thái cau mặt:
- Sao phải lo ngại? Há không biết nếu có thêm Châu Sách cùng gánh vác

thì mọi điều từng gây khó xử cho Lĩnh nhi cũng sẽ mau mau được trút bỏ
hay sao? Hay Lĩnh nhi vẫn quyết tự lo liệu tất cả? Cũng chẳng cần mẫu
thân bận tâm can thiệp ư? Có phải ý của Lĩnh nhi là như thế chăng?

Thượng Quan Lĩnh nhăn nhó:
- Nhưng mẫu thân liệu đã am hiểu được bao nhiêu về gã? Có thể trọn tin

ở gã chưa? Thú thật, thoạt nghe Thu Nguyệt bẩm trình, hài nhi vì đoán biết
nên phải vội đến đây.

Lão thái thái cười lạt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.