KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 249

Chợt Châu Sách tuy bật đứng lên nhưng lại gọi:
- Nếu đã thật lòng tin, tiểu nhân từ lâu cũng có một vài nghi vấn, liệu có

được lão thái thái hạ cố và ưng thuận tứ giáo chăng?

Lão thái thái liền gật đầu, chứng tỏ như vẫn chờ điều này:
- Nghi vấn về lão thân ư? Được, cứ nói. Vì nếu có thể thì lão thân sẵn

sàng giãi bày.

Ngờ đâu Châu Sách lại lắc đầu:
- Nhưng không phải ở đây. Tốt nhất là nên ở nơi lão thái thái đang cư

ngụ.

Lão thái thái chớp nhẹ đôi mắt nhăn nheo:
- Ngươi muốn như thế thật chứ? Vậy thì đi.
Thượng Quan Tuyết Hà hoài nghi:
- Có vẻ Châu huynh không muốn để ai nghe, kể cả Tuyết Hà?
Châu Sách thản nhiên thừa nhận:
- Dù có bị phiền trách thì tại hạ cũng vẫn phải nói, đó là tiểu thư thà

đừng nghe thì hơn. Vì như đã đến lúc cần phải xóa bỏ dần mọi khoảng cách
giữa tại hạ và quý phủ, chẳng phải là điều mà tiểu thư đang mong đợi hay
sao? Và đã vậy thì tại hạ chỉ cần đàm đạo riêng với lệnh tổ mẫu mà thôi.

Và cứ thế, Châu Sách tiến lên, vừa đi bên cạnh vừa lễ độ dìu lão thái thái

đã cao niên cùng đi.

Được một lúc, họ gặp nhũ nương Thu Nguyệt đang đi ngược về phía họ.

Thu Nguyệt tỏ ra ngạc nhiên:

- Châu thiếu hiệp đã bình ổn? Mấy ngày qua ta vẫn lo, nhất là Đại thiếu

gia Thượng Quan Võ cứ luôn muốn gặp Châu thiếu hiệp.

Châu Sách không có cơ hội đáp, bởi lão thái thái đã tự lên tiếng:
- Nếu Võ nhi chỉ muốn gặp để đáp tạ thì không cần. Trái lại, ngươi hãy

bảo y, là lão thân muốn y phải tự thay đổi, phải xử sự sao cho đúng mực.
Đừng mãi vì bản thân mà gây phiền lụy cho người. Mà này, tạm thời lúc
này lão thân cũng không cần ngươi. Nhớ, đừng quấy rầy đấy. Thôi, tiếp tục
đi nào.

Châu Sách lại tiếp tục đưa lão thái thái cùng đi và khi có cơ hội liền khẽ

hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.