KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 305

Nhưng thật bất ngờ, cũng là quái kỳ, lão bà xấu xí hóa ra chỉ giả vờ tung

tuyệt kỹ, nhưng kỳ thực lại là tạo cơ hội rõ rệt hơn để xuất kỳ bất ý lạng
người lao đi:

- Hé hé... Cáo biệt!
Vút!
Nhận ra bị lừa, lão Trịnh phẫn nộ vội lao đuổi theo:
- Hóa ra là mười mấy năm lão phu luôn bị lừa. Mụ chưa tỏ lộ lai lịch thì

đừng hòng mong chạy thoát.

Châu Sách lập tức phát kình, ngăn lão lại:
- Vội đi đâu! Bây giờ đến lượt ta và lão. Đỡ!
Ào...
Có chỗ trút giận, đương nhiên lão Trịnh quay lại với Châu Sách ngay.
- Đến thì đến. Vì ngữ ngươi từng do lão phu chỉ điểm võ học. Tội ngươi

vô lễ, lão phu đâu thể tha. Đỡ này!

Ào...
Châu Sách cả cười:
- Đừng kể ân nhắc tình. Có chăng, sao lão không kể đã nhờ ta nên thoát

cảnh sinh cầm như thế nào? Vậy mà sau này gặp lại, cũng chính lão đã tam
phen tứ phía luôn tìm cách đẩy ta vào tử địa. Lão là hạng người ra sao vậy?
Ha ha...

Và một lần nữa nhờ thân pháp Du Thủy ảo diệu, Châu Sách vừa để thân

hình bị du qua du lại trong chưởng phong của lào Trịnh tâm địa xấu xa, vừa
ung dung tiến nhập gần lão.

Vù...
Đây là điều làm lão tái mặt:
- Công phu này của ngươi...
Lão cứ lắp bắp khiến Châu Sách thêm cười:
- Lão chưa đủ tư cách để đoán biết đâu, có chăng...
Chợt đến lượt Châu Sách cũng tự ấp a ấp úng, có thể vẫn đang nói tiếp

nhưng sao thanh âm cứ nhỏ dần nhỏ dần. Và khi Châu Sách hiểu nguyên
nhân chỉ là vì từ nãy lão Trịnh đã giả vờ lắp bắp để xuất kỳ bất ý ném một
màn vân vụ mờ mờ vào giữa mặt Châu Sách thì đã quá muộn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.