KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 361

Ngay khi thoát ra trận, Châu Sách chỉ vì một ít phân vân, do chưa biết

nếu vẫn muốn tiếp tục bám theo Hà Khưu Bích thì phải đi theo hướng nào,
thế nên lập tức nghe có tiếng quát:

- Ai?
Giật mình và cũng là tự giận thân, Châu Sách lại bật lao đi.
Vút!
Ngờ đâu, lại thêm tiếng quát nữa:
- Mau đứng lại. Vì dù chạy cũng đừng mong thoát.
Thế là lo càng thêm lo, Châu Sách tăng thêm cước lực, lao đi mỗi lúc

một nhanh.

Ngờ đâu ở phía sau Châu Sách kể từ lúc đó luôn có hai tiếng xé gió cứ

vùn vụt lao bám theo.

Vút! Vút!
Tự biết đã gặp cao nhân. Châu Sách càng cố chạy, vì thừa hiểu hễ dừng

là chỉ có bất lợi với bất lợi.

Vút!
Ngược lại, ở phía sau, hai nhân vật vẫn chạy tạo hai tiếng xé gió bám sát

theo Châu Sách cũng lên tiếng nhìn nhận họ cũng đang gặp cao nhân. Họ
bảo:

- Khinh thân pháp có vẻ quen quen. Phật huynh có nhận ra cao nhân phía

trước vốn dĩ là bằng hữu nào chăng?

- A di đà Phật. Chỉ đạo huynh là vân du đã từng, sao lại bảo lão nạp

đoán? Trừ phi ý đạo huynh muốn ám chỉ đấy là khinh thân pháp có phần
giống công phu do Thượng Quan Bình tệ hữu từng vận dụng thủa sinh
thời?

- Nhưng Thượng Quan Bình lệnh hữu kỳ thực đã mồ yên mả đẹp từ rất

lâu. Hay là, Vô lượng thọ Phật, chuyện người chết có thể đội mồ sống dậy
là có thật?

Châu Sách ở phía trước hễ càng nghe rõ thì càng lo lắng hốt hoảng,

quyết chạy mãi, chạy mãi, chỉ mong đến kỳ thoát mới thôi.

Nhưng cuối cùng chính Châu Sách tự quyết định dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.