KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 399

- Kỳ thực chủ ý của bọn lão nạp ngay từ lần đầu hội diện đã quyết thành

toàn và hướng tiểu thí chủ luôn theo chính đạo. Tiểu thí chủ nghĩ sao?

Châu Sách hỏi ngược lại:
- Đòi lại mọi công bằng từ những ai từng gây ra bất công, đó có phải là

thực thi chính đạo chăng? Bởi nếu phải thì từ lâu điều ấy chính là chủ
trương của tiểu bối.

Lão đạo cũng chen lời:
- Nhưng không được lạm sát như đã nói. Tiểu thiếu hiệp hứa luôn ghi

nhớ chứ?

Châu Sách thoáng nghi ngại:
- Sao nghe như những lời trăn trối di ngôn? Nhị vị lão tiền bối đừng quá

bi quan.

Lão đạo bảo:
- Có một sự thật nữa là ở đây tuyệt chẳng có bất kỳ vật thực gì. Tiểu

thiếu hiệp nếu càng chậm thoát thì chỉ càng tự du mình vào tử địa. Về phần
bọn lão đạo thì đã rõ số phận an bài. Vậy nếu có thể giúp tiểu thiếu hiệp
mau thoát thì hà cớ gì chẳng giúp.

Châu Sách hoang mang:
- Có cách giúp ư? Vậy nếu tiểu bối có thể mau thoát thì càng thêm thuận

lợi trong việc chữa trị cho nhị vị lão tiền bối, đúng không? Nhưng sao nãy
giờ nhị vị lão tiền bối chẳng nói ngay đó là cách nào?

Lão tăng chợt bảo:
- Tiểu thí chủ mau lại đây, ngồi giữa bọn lão nạp. Đừng ngại, vì cũng đến

lúc nếu muốn thành toàn thì thoạt tiên cần phải luân phiên và tuần tự điểm
chỉ mỗi người một chiêu trong pho chưởng Thất Tình Lục Dục cho tiểu thí
chủ. Chẳng phải như thế sao? Nào, hãy lại đây. Gần nữa. Được rồi. Bây giờ
thì hãy chú tâm lắng nghe. Lão nạp xin chỉ điểm trước. khẩu quyết của một
chiêu đó là thế này...

Sau khi đã ghi nhận và nhớ đến làu làu của một chiêu lão tăng chỉ điểm

thì Châu Sách lại tiếp tục nghe đến lượt lão đạo chỉ điểm cũng khẩu quyết
của một chiêu khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.