KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 450

Cứ như thế tiếp tục, nếu Đường Kim Phụng chỉ trong thời gian ngắn nhờ

có Châu Sách chỉ điểm nên tình cờ sở hữu thêm ba chiêu, cộng với hai
chiêu đã có trước, vị chi là năm, thì Châu Sách cũng nhờ nàng nên sở hữu
thêm một chiêu - do chiêu thứ hai đều được Tam tiên sở hữu nên Châu
Sách trước đó đã am hiểu - và tính đi tính lại phần Châu Sách hiện sở hữu
những tám chiêu: ba của chung cho hai trong Tam tiên, ba của Trịnh Bất Vi
lưu lại và hai nữa là của nhị lão tăng đạo. Thế nên sự trao đổi này Đường
Kim Phụng cứ luôn nghĩ là nàng được lợi nhiều hơn, do vậy chẳng nghi
ngại gì nữa dù thấy Châu Sách vẫn mãi lưu lại, chẳng vội ly khai như nhẽ
ra phải đi.

Không những thế, với thời gian lưu lại đến mười ngày, Châu Sách có

phần nào làm cho Đường Kim Phụng rơi vào tâm trạng hụt hẫng khi chợt
bảo:

- Thật cảm kích vì luôn được tiểu thư ngày ngày cung phụng. Nhưng mọi

nội thương nay đã hồi phục, tại hạ xin cáo biệt Và Châu Sách lao đi thật
nhanh, vờ như không nghe nàng hốt hoảng gọi:

- Châu huynh không thể lưu lại với muội nữa sao?
Châu Sách vừa lao đi vừa than thầm:
“Tiểu thư đã bất chợt thay đổi cách xưng hô. Có biết chăng đấy là lý do

khiến tại hạ không thể không bỏ đi càng sớm càng tốt”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.