KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 452

Họ không thể đều là gia nhân của khu trang viện? Đấy là sự thật, vì

chẳng có gia trang nào lại chấp nhận để gia nhân của họ tùy tiện mặc khoác
mọi loại y phục thế này.

Vậy họ là khách của chủ nhân trang viện?
Cũng không phải. Bằng cớ là vừa thấy lão nhân bệnh hoạn cùng ba nhân

vật đồng hành tiến vào, mọi kẻ có mặt sẵn trong khu trang viện đều
nghiêng mình thi lễ:

- Môn chủ đến.
- Đường xa vất vả, phải để Môn chủ tự đến thế này vì thật là khuất tất

nên mọi người rất áy náy.

Chứng tỏ ai trong họ cũng đều là nhân vật võ lâm và chủ nhân thật sự

của khu trang viện phải là Môn chủ của họ.

Nhưng lạ thay không phải là do lão nhân bệnh hoạn đáp lời, mà là một

phụ nhân trung niên từng đồng hành cùng lão nhân bệnh hoạn. Và dù phụ
nhân trung niên đang mặc y phục hạnh nông thôn dân dã nhưng khi cất
tiếng thì giọng nói vẫn chứng tỏ có uy lực xứng với thân phận Môn chủ vừa
được mọi người lễ độ gọi. Phụ nhân bảo:

- Đã khiến mọi người tân khổ, phải cải dạng thành mọi hình thái như thế

này mới đến được đây an toàn, quả thật người tột cùng áy náy chính là bổn
nhân. Tuy nhiên, để khỏi phí thời gian, chư vị nghĩ sao nếu bổn nhân đề
xuất chúng ta nên tiến hành ngay?

Lão nhân bệnh hoạn bấy giờ liền hắng giọng lên tiếng và lập tức chứng

tỏ bản thân chẳng hề bệnh hoạn như vẻ ngoài:

- Nếu chẳng có gì phản bác thì lão phu xin vào đề ngay. Là thế này, như

đã đến lúc bổn môn không thể không xuất đầu lộ diện, vừa để danh chính
ngôn thuận báo hận rửa cừu vừa lập lại hùng oai đã từng có cách đây trăm
năm, là nguyên nhân khiến thảy thảy chư vị dù từ lâu đã là môn nhân bổn
môn nhưng vẫn một lòng nhẫn nại, cam chịu khuất thân chỉ chờ một ngày
như thế này. Chư vị không phấn khích sao?

Mọi người trong khách sảnh bắt đầu lao xao và tiếp đó có một giọng cất

lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.