KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 465

- Tiểu nữ e chẳng đủ tư cách luận bàn. Chỉ thấy Phi Thạch như vẫn có

phần kém khi so với Châu Sách. Có đúng như vậy chăng, Bạch bá bá?

Bạch lão phì cười:
- Thôi, đi nào. Vì về phương diện ngươi vừa nói, quả thật lão phu cũng

chẳng có tư cách luận bàn hay chen vào.

Và cả hai rồi cũng lao đi, không biết phía sau họ chợt có một bóng nhân

ảnh lẻn bám theo bằng khinh thân pháp thượng thừa, cao minh hơn họ bội
phần.

* * * * *
- Từ Tôn Vỹ huynh nghĩ thế nào về quyết định vừa rồi của tại hạ? Có

nghĩ tại hạ quá đáng chăng?

Đang cùng phi thân lao đi, kẻ trước người sau, khi nghe Đường Phi

Thạch đột ngột lên tiếng hỏi như thế, nhân vật phía sau vội dấn bước nhanh
hơn, không chỉ theo kịp mà còn vượt qua Đường Phi Thạch để dần chậm
lại.

Hiểu ý, Đường Phi Thạch cũng chậm dần mà dừng lại:
- Ý của Từ nhân huynh không tán thành? Có thể hiểu, Từ nhân huynh

vẫn mong tại hạ đừng bỏ cơ hội trở thành Môn chủ Xuyên Cương môn?

Đã dừng lại với vị thế diện đối diện, nhân vật được Đường Phi Thạch gọi

là Từ Tôn Vỹ chợt thở hắt ra và chép miệng:

- Tuyệt kỹ bổn môn đích thực là võ lâm cái thế. Vậy sẽ thuận lợi hơn cho

Đường thiếu gia bội phần nếu biết nhẫn nại chịu đựng với thời gian nhiều
lắm cũng chẳng quá một năm.

Đường Phi Thạch tỏ ra khó hiểu:
- Nhưng cũng Từ nhân huynh trước đây luôn khuyên tại hạ đừng tự chịu

giam hãm dù chỉ để bế quan luyện công suốt thời gian dài?

Từ Tôn Vỹ bảo:
- Chính nhờ như thế mới giúp Đường thiếu gia lúc này nếu chấp nhận tái

tục bế quan sẽ dễ thu kết quả và không phải ngại quan ải cuối cùng là tử
quan cho bao nhân vật trước đây đành chịu táng thây vĩnh viễn ở Xuyên
Cương động.

Đường Phi Thạch càng thêm không hiểu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.