KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 2 - Trang 127

người đó. Không phải là bất kì ai đặc biệt chính là cách sống của
người đó. Là không ai cả chính là phong cách sống của người đó.
Bạn có thể lấy được gì từ người đó? Người đó không có cái gì cả.

Người đó không thể bị lừa, người đó không thể bị cướp. Thực tế,
người đó không thể bị phá huỷ bởi vì người đó đã buông xuôi cái có

thể bị phá huỷ. Người đó không có cái ngã, không có bản ngã của
riêng mình.
Chuyện xảy ra khi Alexander quay trở về từ Ấn Độ, ông ta muốn
đem theo một sannyasin về cùng. Khi ông ta tới chinh phục Ấn Độ,

thầy ông ta, triết gia vĩ đại Aristotle, đã bảo ông ấy, 'Khi bệ hạ quay
trở về, xin đem về cho ta một món quà. Ta muốn thấy một sannyasin

từ Ấn Độ.' Đó là cái gì đó rất nguyên bản của phương Đông. Đóng
góp đó thuộc về phương Đông. Phương Tây đã cho những chiến

binh vĩ đại, phương Đông đã cho những sannyasin vĩ đại. Aristotle bị
mê mải với chính ý tưởng về tính chất sannyas, nó là gì.
Alexander, khi quay về, mới nhớ ra. Ông ta dò hỏi. Mọi người của

làng nơi ông ta trú lại đã bảo ông ấy, 'Vâng, có một sannyasin đấy,
nhưng chúng tôi nghĩ rằng ngài sẽ không thể đem ông ấy lại được
đâu.' Ông ta cười to vào sự ngu xuẩn của dân làng, bởi vì ai có thể

ngăn cản được Alexander? Ông ta nói, 'Nếu ta muốn đem Himalaya
tới, ngay cả chúng cũng sẽ theo ta. Cho nên các ông bà đừng lo, nói

cho ta chỗ ông ấy ở.' Họ bảo cho ông ấy.
Người này là một nhà tu khổ hạnh trần trụi, một người trần trụi đang
đứng ngay bên bờ sông bên ngoài làng... một người đẹp. Dandamis

là tên ông ta - đó là cách các nhà viết sử của Alexander đã nhớ tới
ông ta. Hai lính được phái tới. Họ bảo sannyasin này, 'Alexander Đại

đế muốn ông đi theo ông ấy. Ông sẽ là vị khách hoàng gia. Bất kì cái
gì ông cần đều sẽ được chu cấp đầy đủ, mọi tiện nghi sẽ được làm
thành có thể. Xin ông chấp nhận lời mời.'
Người trần trụi này bắt đầu cười. Ông ta nói, 'Ta đã vứt bỏ mọi sự

lang thang rồi. Ta không đi đâu thêm nữa. Ta đã về nhà.'
Họ nói, 'Đừng ngu si. Alexander vĩ đại có thể buộc ông phải đi. Nếu
ông không đi như vị khách, ông sẽ đi như tù nhân. Chọn lựa là phần

của ông. Bằng cách nào đi chăng nữa thì ông cũng phải đi.'

Ông ta lại bắt đầu cười. Ông ta nói, 'Ta đã vứt bỏ mọi thứ mà có thể

bị cầm tù. Không ai có thể làm ta thành tù nhân được. Ta là tự do.'

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.