thậm chí còn quen biết cả thống đốc nữa!' Nhưng Mulla vẫn tiếp tục
viết.
Người phụ nữ này nói, 'Nghe đây, anh đang làm gì vậy? Tôi thậm
chí còn quen biết cả Indira Gandhi nữa đấy!'
Mulla nói, 'Thưa bà xin bà nghe cho, bà có biết Mulla Nasruddin
không?'
Bà ta nói, 'Không, chưa bao giờ nghe về ông ấy.'
Anh ta nói, 'Tên tôi là Mulla Nasruddin, và chừng nào bà còn chưa
biết về Mulla Nasruddin, chẳng cái gì có tác dụng cả.'
Khi bạn có thẩm quyền, thế thì người có quyền có khuynh hướng...
Điều đó dễ dàng thế, hừ? Bạn có thể quan sát điều đó khắp xung
quanh. Bạn đang đứng cạnh cửa sổ đường sắt của nhà ga tầu hoả
còn người soát vé lại cứ làm cái gì đó - và bạn có thể thấy rằng anh
ta chẳng làm gì cả. Anh ta cứ lật hết trang nọ tới trang kia. Anh ta
muốn trùng trình. Anh ta muốn chỉ cho bạn thấy rằng bây giờ anh ta
có thẩm quyền đấy. Anh ta nói, 'Đợi nhé.' Anh ta không thể bỏ mất
cơ hội này để nói không với bạn.
Quan sát đi - cả bên trong bản thân mình nữa. Con bạn tới và nói,
'Bốơi, con xin ra ngoài chơi?' Bạn nói, 'Không!' Và bạn biết rõ và con
bạn cũng biết rõ rằng bạn sẽ cho phép nó. Thế rồi đứa con bắt đầu
cằn nhằn và nhảy lên và hét lên và nó nói, 'Con muốn đi chơi!' Thế
rồi bạn nói, 'Thôi được, đi đi.' Và bạn biết điều đó; điều đó đã xảy ra
trước đây theo cùng cách. Và chẳng có gì sai trong việc đi ra ngoài
chơi cả. Sao bạn lại nói không?
Nếu bạn có thẩm quyền, bạn muốn biểu lộ nó. Nhưng thế rồi đứa
con cũng có thẩm quyền nào đó. Nó bắt đầu nhảy lên, nó tạo ra cơn
thịnh nộ, và nó biết rằng nó sẽ tạo ra rắc rối và hàng xóm sẽ nghe
thấy và mọi người sẽ nghĩ sai về bạn, cho nên bạn nói, 'Thôi được,
đi đi.'
Trong mọi chạm trán con người bạn sẽ thấy điều đó xảy ra - mọi
người đang ném thẩm quyền của mình ra khắp xung quanh; hoặc
bắt nạt mọi người hoặc bị người khác bắt nạt. Và nếu ai đó bắt nạt
bạn, bạn sẽ lập tức tìm người yếu hơn nào đó để nhận trả thù.
Nếu ông chủ của bạn bắt nạt bạn ở văn phòng, bạn sẽ về nhà và bắt
nạt vợ mình. Và nếu cô ấy không phải là người đàn bà của phong