KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 4 - Trang 176

Và thế rồi nền đất thứ sáu: trực diện abhimukhi - hiện tiền - tính trực
tiếp, tính mặt đối mặt, tính đương đầu với cái đang đó. Abhimukhi -

hiện tiền: trực tiếp mặt đối mặt. Đừng bận tâm về quá khứ và đừng
bận tâm về tương lai. Đối mặt với chân lí khi nó tới, đương đầu với

sự kiện khi nó tới, và không có chuẩn bị, với tính trực tiếp.
Người sống bằng chuẩn bị là người giả. Trong cuộc sống không có
khả năng để diễn tập... nhưng chúng ta tất cả đều sống qua diễn

tập. Trước khi bạn về nhà bạn đã bắt đầu chuẩn bị điều bạn định nói
với vợ bạn. Bạn không thể trực tiếp ngay được sao? Bạn không thể

đợi đến khoảnh khắc khi vợ có đó, và để cái gì xảy ra thì xảy ra
được sao? Nhưng về nhà từ văn phòng bạn đang chuẩn bị: cô ấy sẽ
nói gì, và bạn sẽ nói gì để trả lời? Diễn tập... và thế rồi bạn bao giờ

cũng bị che mờ bởi việc diễn tập của mình. Bạn không thể thấy
được cái đang đó. Bạn bao giờ cũng thấy qua đám mây của mình.

Những đám mây đó rất bóp méo.
Phật nói: abhimukhi, trực tiếp - tỉnh táo và để có đáp ứng. Dù kết
quả là bất kì cái gì, đừng sợ nó. Mọi người bắt đầu diễn tập bởi vì

họ sợ kết quả, cho nên họ muốn lập kế hoạch mọi thứ. Có những
người lập kế hoạch cho mọi thứ, mọi động tác đều được lập kế

hoạch. Thế thì cuộc sống tất nhiên là cuộc sống của diễn viên - nó
không thực, nó không đích thực, nó không đúng. Và nếu cuộc sống

của bạn mà không đúng, thế thì bạn không thể nào đi tới chân lí
được.
Nền đất thứ bẩy là durangama - viễn hành - đi xa, chấp nhận lời gọi
của cõi bên kia. Có cõi bên kia ở mọi nơi. Chúng ta được bao bọc

bởi cõi bên kia. Cõi bên kia đó chính là Thượng đế đấy; cõi bên kia
đó phải được thấm vào. Nó là bên trong, nó là bên ngoài; nó bao giờ

cũng có đó. Và nếu bạn quên nó... nhưng chúng ta vẫn thường
quên, bởi vì rất không thoải mái, không thuận tiện, khi nhìn vào cõi

bên kia. Cứ dường như người ta nhìn vào vực thẳm, và người ta bắt
đầu run rẩy, người ta bắt đầu cảm thấy sốt. Chính nhận biết về vực

thẳm và bạn bắt đầu run rẩy. Không ai nhìn vào vực thẳm cả; chúng
ta cứ nhìn theo hướng khác, chúng ta cứ né tránh cái thực. Cái thực
giống như vực thẳm, bởi vì cái thực là cái trống rỗng lớn lao. Nó là

bầu trời bao la không biên giới. Phật nói: durangama - sẵn có cho
cõi bên kia. Đừng bao giờ vẫn còn bị giới hạn trong các biên giới,

bao giờ cũng vượt qua biên giới. Làm ra biên giới nếu bạn cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.