KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 4 - Trang 41

rồi bạn bắt đầu cảm thấy ăn năn, hối hận. Bạn bắt đầu cảm thấy
rằng điều đó là không tốt, bây giờ nó là đau đớn. Khi nó có đó bạn

đã cảm thấy mạnh mẽ và bạn cảm thấy vui thích. Bây giờ nhìn lại
trong trạng thái bớt điên khùng; trong trạng thái bớt nóng nảy bạn

nhìn lại. Bây giờ bạn bình thản hơn và bình tĩnh hơn; bây giờ nó có
vẻ đau đớn. Cùng điều đó có thể là vui thích, cùng điều đó có thể là

đau đớn - điều đó là tuỳ. Và cùng điều có thể là vui thích cho bạn và
với ai đó khác lại có thể là đau đớn - điều đó nữa cũng tuỳ. Vui thích

và đau đớn đi cùng nhau.
Điều tôi đang nói, điều gợi ý của tôi để cho bạn làm, là: có hai cách,
và hai cách để thoát ra khỏi nó. Một là, bắt đầu trở nên ngày một
không nhạy cảm. Đó là điều các tôn giáo cổ đã từng thuyết giảng -

trở thành không nhạy cảm. Khi bạn đần độn, không nhạy cảm,
không thông minh, thì lớp vỏ, lớp vỏ cứng bao quanh bản thể bạn.

Bạn sẽ không cảm thấy đau cũng không cảm thấy vui. Đó là điều
đang xảy ra cho các sư Jaina và các sư khác - họ cố gắng trở nên

không nhảy cảm. Dần dần, bạn có thể trở nên không nhạy cảm. Thế
thì chẳng cái gì cho cảm giác vui thích, chẳng cái gì cho cảm giác

đau đớn. Bạn đi tới một trạng thái ngẩn ngơ, ngu xuẩn, nơi bạn trở
thành rất xa cách. Bạn gần như chết. Mắt bạn mất đi ngọn lửa, con

người bạn mất đi mọi năng lượng. Bạn chỉ còn là chất liệu chết, một
thứ tù đọng, và bạn sẽ bắt đầu bốc mùi của cái chết. Đây là một

cách - đơn giản, dễ dàng, rẻ mạt. Tôi không gợi ý nó. Nó là phủ định
cuộc sống. Nó là bạo hành; nó là bạo hành chống lại bản thân bạn.

Nó là tự tra tấn. Thử nómà xem, điều đó đơn giản.

Bạn có thể đi tới Benares và bạn có thể thấy mọi người, các

sannyasin, đang nằm trên giường gai - và bạn sẽ ngạc nhiên!
Nhưng họ đã học được cái gì? Họ đã không học được cái gì cả - chỉ

mỗi việc nếu bạn cứ nằm trên đồ cứng thì thân thể bạn trở thành
chết, nó không cảm nữa. Nhưng chỉ để tránh đau đớn họ đang né

tránh bản thân cuộc sống. Cứ dường như là bạn muốn mạnh khoẻ
và bạn muốn vứt bỏ bệnh tật; chỉ để vứt bỏ bệnh tật bạn tự giết

mình, bởi vì bệnh tật là quá đau đớn. Nhưng bây giờ bạn không tồn
tại chút nào.
Điều tôi gợi ý là cách thức rất khẳng định cuộc sống, yêu cuộc sống.
Gợi ý của tôi là: khi có đau đớn, đi sâu vào trong nó, đừng né tránh

nó. Để nó là vậy, cởi mở với nó, trở nên nhạy cảm nhất có thể được.
Để cho đau đớn và mũi tên của nó xuyên thấu vào bạn tới tận cốt lõi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.