59
Chương 3:
Quyền và bổn phận của trẻ em. Quy định pháp luật bảo vệ trẻ em
Công ước Quốc tế về Quyền trẻ em
là văn bản pháp lý quốc tế do Liên hiệp quốc ban hành và có hiệu lực
ngày 2 tháng 9 năm 1990. Việt Nam là quốc gia đầu tiên ở châu Á và quốc gia thứ 2 trên thế giới phê
chuẩn Công ước này.
Mục đích của Công ước là tạo điều kiện cho trẻ em phát triển toàn diện, bao gồm việc phát triển về tất
cả các mặt thể chất, tinh thần, trí tuệ, đạo đức và xã hội.
Trẻ em là nhóm đối tượng chưa có khả năng tự chăm sóc, tự đáp ứng các nhu cầu của mình và tự bảo
vệ bản thân nên cần sự quan tâm, chăm sóc, bảo vệ của người lớn. Quy định về các quyền, trách nhiệm
chăm sóc, bảo vệ và giáo dục trẻ để các em phát triển toàn diện, trở thành những công dân tốt đã được
đưa vào các văn bản pháp luật mà mọi người đều có trách nhiệm thực hiện.
Trước khi đề cập đến các
nhóm quyền
của trẻ, cần phải hiểu các
nguyên tắc
về thực hiện quyền
của trẻ.
Ь²Л
ÀФм
Ч
ФС
1.
Bình đẳng, không phân biệt đối xử: Mọi trẻ em không phân biệt giới tính, dân tộc,
tôn giáo, giàu nghèo... đều phải được đối xử như nhau, không phân biệt.
2.
Vì lợi ích tốt nhất của trẻ: Trong khi xem xét, giải quyết vấn đề liên quan đến trẻ
cần phải quan tâm đến lợi ích của trẻ, không được đặt lợi ích của trẻ em sau lợi ích
của người lớn.
3.
Vì sự sống còn và phát triển của trẻ: Trong bất cứ hoàn cảnh nào, không được để
xảy ra các vấn đề nguy hiểm tới tính mạng, sự sống còn và phát triển của trẻ em.
4.
Tôn trọng trẻ em: Trẻ được bày tỏ ý kiến, quan điểm về những vấn đề có tác động
đến trẻ, những quan điểm của trẻ phải được tôn trọng (ở nhà, ở trường, toà án...)
một cách thích đáng, phù hợp với độ tuổi và độ trưởng thành của trẻ em.
Ь×Ф
ϤЕ
зСǡ
ЮКС
Kiến thức
đề xuất
1