những lời phê bình là gần như không thể. Một ví dụ khác nữa là kịch
bản Curb Your Enthusiam - đây là kịch bản đã giúp Alex được làm việc
chung với Michaẹl Eisner - nhận được rất nhiều lời nhận xét từ đồng nghiệp
của Alex và chính anh yêu cầu họ làm vậy. Alex nhớ lại, “Bây giờ khi nhìn
lại, tôi thật sự thấy xấu hổ khi đã cho mọi người xem nó.“Nhưng nếu anh ấy
muốn trở nên tốt hơn thì đó là điều cần thiết. “Tôi mong rằng 10 năm sau tôi
có thể nhìn lại và nói đúng những lời như vậy về những tác phẩm tôi đang
viết lúc này.”
Chúng ta có thể nhìn thấy ở Alex những đặc điểm mà Anders Ericsson định
nghĩa là then chốt đối với việc luyện tập có chủ đích. Alex cải thiện khả
năng bằng cách nhận những dự án vượt ngoài vùng thoải mái hiện tại của
mình; và không chỉ một dự án tại một thời điểm, mà thường là ba đến bốn
kịch bản cùng lúc, trong khi vẫn hoàn thành trách nhiệm công việc chính của
mình. Sau đó anh liên tục xin thông tin phản hồi về tất cả mọi thứ - dù cho
bây giờ khi nhìn lại, anh cảm thấy xấu hổ về chất lượng của những kịch bản
mà anh đã gửi đi. Đây chính là luyện tập có chủ đích: và nó đã phát huy tác
dụng. Nó giúp Alex thu thập vốn liếng sự nghiệp trong một thị trường kẻ-
thắng-được-tất-cả, một thị trường nổi tiếng với việc không thích trao vốn
liếng sự nghiệp cho ai.
Chúng ta cũng có thể thấy quyết tâm luyện tập có chủ đích tương tự trong
câu chuyện của Mike Jackson. Tại mỗi giai đoạn trên con đường trở thành
nhà đầu tư mạo hiểm, anh đều tiếp nhận các dự án vượt ngoài khả năng hiện
tại của mình và nỗ lực thực hiện dự án thành công. Anh đảm nhận một luận
án thạc sỹ đầy tham vọng mà sau đó chuyển nó thành một dự án nghiên cứu
quốc tế thậm chí còn tham vọng hơn thế. Từ dự án ấy anh bước chân vào thế
giới khắc nghiệt của những công ty khởi nghiệp, nơi mà nếu không có
nguồn đầu tư từ bên ngoài, thì khả năng chi trả tiền thuê nhà của anh đều
hoàn toàn dựa vào việc anh có nghĩ ra được cách xoay sở nhanh chóng hay
không.