KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 100

Nữ nhân này qua cầu rút ván, buổi sáng mới cho nàng tấn vị, vừa quay

đầu liền lập tức không để ý tới mình. Nhìn xem những nữ nhân gặp may
liền lấy lòng này có bao nhiêu thông minh. Còn nàng! Cứ vậy mà uống trà,
lại còn uống thực vui vẻ thực thoải mái, khóe mắt đuôi mày đều cười như
gió xuân, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt của hắn.

Món nợ này hắn nhớ kỹ! Xem đêm nay hắn thu thập nàng như thế nào.

Biểu tình của Hoàng hậu giãn ra, vừa thấy Hoàng thượng, liền ung

dung đoan trang, mỉm cười: "Hoàng thượng tới. Thần thiếp cùng bọn muội
muội đang thưởng mai, tất nhiên phải nói nhỏ, nếu không lại phá hỏng
hứng thú."

"Đúng như Hoàng Hậu nương nương nói vậy, nhưng Hoàng Thượng

lại trêu chọc, nói chúng ta là người gỗ. Chúng ta sau này sẽ không chịu làm
chuyện phong nhã này nữa." Trinh Quý tần vội vàng tiếp lời Hoàng Hậu,
còn không quên hờn dỗi một câu.

Không khí không hề đông lại, gió mang hơi thở cũng dao động lên.

"Ồ? Nếu là như thế, vậy là trẫm không đúng. Trẫm tự phạt một chén

rượu, bồi tội với ái phi được không?" Hoàng Đế nhướng mày cười, không
muốn truy hỏi chuyện vừa rồi nữa, cứ như vậy bỏ qua.

Trinh Quý tần tự mình nâng chén rượu, đưa tới cho Hoàng Đế, nói nói

cười cười: "Nào dám để Hoàng Thượng bồi tội đâu, nhưng mà thiếp thân
kính Hoàng Thượng một ly, Hoàng Thượng cũng không thể không uống
đâu."

Hoàng Đế cười lên, ngửa cổ uống một hơi cạn sạch.

Sau đó, chúng phi tần dùng mọi thủ đoạn để Hoàng Thượng chú ý,

làm cho Tiết Bích Đào không kịp nhìn. Không thể không nói ăn tết chỉ là
chuyện nhỏ, tranh sủng mới là việc lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.