KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1020

thành vậy, mới có thể hợp tình hợp lý mà thừa cơ mượn sức của người
khác, hừ!"

Chỉ bằng trạng thái mở rộng cửa chào đón khách khắp ba phương tám

hướng của Trinh Mỹ nhân, so với phương thức xử sự của Vinh Quý nhân
thật là khác nhau một trời một vực. Huống chi, chủ tử nói dựa vào tính tình
của Vinh Quý nhân, lúc nàng ấy cứu nàng cũng không có mục đích dẫm lên
nàng để thượng vị, với sự đối lập như vậy, vị Trịnh Mỹ nhân này thật đúng
là làm người khác ghê tởm.

"Ngươi tức giận nàng ta làm gì". Phụng Tử bưng thuốc dưỡng thai

trong tay, đi từ ngoài vào trong liếc nhìn nàng một cái: "Dư hơi sức như
thế, thì hầu hạ nương nương cho tốt một chút, so với cơn tức giận của
ngươi không tốt hơn sao? Đã vào cung lâu như vậy, đạo lý này ngươi còn
không biết ư, ngươi càng phản ứng người ta, người ta sẽ càng hăng hái
hơn".

Sơ Hiểu thu hồi nửa chân đã bước ra ngạch cửa, dậm dậm, lẩm bẩm:

"Nói là nói như vậy nhưng trong lòng ta vẫn cảm thấy rất chán ghét". Dù
đang nói chuyện nhưng vẫn đi theo Phụng Tử vào nội đường.

Phía sau màn lụa màu xanh là một dáng người thong thả, những cung

nhân lui tới nhẹ nhàng, hoặc là sắp xếp lại những khối băng trong bàn đựng
đá, hoặc là xếp chồng khối đá lạnh lên nhau rồi ướp trái cây vào trong, còn
có hai tiểu nha hoàn cầm quạt tròn đứng phía sau giường đệm, tay nhẹ
nhàng lay động tạo thành từng cơn gió nhè nhẹ mát lạnh cho người nằm
trên giường.

Phụng Tử đặt khay gỗ xuống, ý bảo hai người dừng lại, bưng thuốc

đến trước mặt chủ tử nói: "Nương nương nên uống thuốc nhân lúc còn
nóng". Thuốc nóng gió lạnh, hai thứ cùng phả vào nhau cảm giác vô cùng
khó chịu, chủ tử của nàng đang mang thai, tất nhiên không thể chỉ vì muốn
chút mát mẻ mà chịu tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.