KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1021

Bích Đào nín thở nhận lấy bát thuốc đen ngòm, thuốc trung y có vị rất

đắng, nàng không chịu được cảm giác buồn nôn khi uống từng muỗng một,
nên dưới ánh mắt không đành lòng của nhiều người nàng mạnh mẽ uống
một hơi cạn sạch.

Phụng Tử vội vàng đưa đến một đĩa mứt hoa quả, nàng cầm lấy một

viên cho vào trong miệng. Cuối cùng cũng có thể áp chế cảm giác ghê tởm
trong cổ họng xuống.

Sau khi nàng uống thuốc không lâu thì nghe cung nhân bên ngoài bẩm

báo: "Khởi bẩm nương nương, có Trinh Mỹ nhân của Phương Hoa các ở
ngoài cầu kiến".

Trinh Mỹ nhân? Cổ tay nhỏ nhắn, trắng nõn mềm mại đặt trên khăn

gấm mà Phụng Tử dâng lên, từ giữa ngón tay nàng chảy ra những giọt mật
mía ngọt lịm, khóe môi Bích Đào cong cong lên nói: "Tuyên".

Nếu Hùng đại nhi (con gấu béo nhỏ) đã dẫm lên nàng để thượng vị,

vào thời điểm này nàng không chủ động nói lời cảm tạ thì về sau sao có thể
tuỳ ý nhổ cỏ tận gốc, sớm muộn gì cũng sẽ đến thôi.

"Dạ". Cung nhân cung kính khom lưng lui ra ngoài, cũng không hỏi

đến việc có tiếp kiến người ở nội đường hay không. Nhìn tư thế này của
nương nương, chắc chắn không có ý muốn di chuyển ra bên ngoài rồi.

"Thiếp thân thỉnh an Quý phi nương nương, nương nương thân thể an

khang". Hai mảnh màn lụa chậm rãi hạ xuống, Trinh Mỹ nhân có dáng
người yểu điệu, bước chân nhẹ nhàng lả lướt, yêu kiều thướt tha hành lễ với
Bích Đào. Những từ dùng để thỉnh an đếm không hết, thế nhưng nàng ta lại
chọn từ "thân thể an khang", đây rõ ràng là muốn nhắc đến ân huệ, mà gần
nhất là nhắc nhở Bích Đào, nhờ có nàng ta che chở mà Bích Đào mới có
thể "thân thể an khang".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.