KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1023

xoay người trở mình làm cho người khác thật là hâm mộ có phải hay
không?"

"Không biết nương nương muốn nói với thiếp thân điều gì?" Trong

lòng Hùng đại nhi nổi lên cảnh giác, trên mặt lại không có chút biểu hiện,
vẫn rất trấn định nói.

"Không có gì". Bích Đào nhàn nhã đặt cánh tay lên trúc phu nhân, nhẹ

nhàng cười nói. Trúc phu nhân là vật được đan từ thân cây trúc, có hình trụ
dài, mùa đông thì có công dụng như bình nước nóng giữ ấm, còn vào mùa
hè thì có tác dụng làm mát. Vì thế trong câu nói kia cũng phảng phất mang
theo một tia lạnh lẽo, thâm nhập vào phần da thịt trơn bóng mịn màng của
Trinh Mỹ nhân, len lỏi cả vào trong máu chảy khắp nơi trong cơ thể nàng
ta.

"Bổn cung còn nghĩ rằng Trinh Mỹ nhân sẽ nhân cơ hội này học theo

diễn xuất của Đỗ thị, làm cho Hoàng thượng ... chú ý đến chứ".

"Thiếp thân không dám". Thật ra nàng cũng muốn nhân cơ hội này gợi

lên một chút thương tiếc của Hoàng thượng, chỉ là bên ngoài không có bị
thương, chỉ duy nhất ở bụng có một bầm xanh, nhưng lại không có cách
nào để Hoàng thượng thấy được. Lại thêm Thái y đã sớm bẩm báo lên nói
thương thế này không nghiêm trọng lắm, chẳng lẽ nàng còn muốn bất chấp
nôn ra một ngụm máu để gợi lên nghi ngờ của Hoàng thượng hay sao?

Tuy rằng thấy rất đáng tiếc, nhưng nếu đã biết không thể thực hiện

được, nàng sẽ bỏ qua ý định này ngay lập tức.

"Trinh Mỹ nhân không dám? Lúc ngươi dẫm lên bổn cung để thượng

vị sao không thấy ngươi không dám vậy". Lời nói sắc bén, nhưng tư thế lại
thật thản nhiên, Bích Đào nhàn nhã đánh giá màu sắc của sơn móng tay,
thổi nhè nhẹ lên đầu móng tay bị dính chút lông thú, thản nhiên mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.