KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1027

những thứ đồ bỏ này, chỉ dùng một chút lực liền huỷ đi không mặt xinh đẹp
như hoa, quả thật rất đáng sợ".

Mấy cung nữ tâm tính thiện lương khó khăn lắm mới có thể hoàn hồn,

Sơ Hiểu kinh hãi hô lên: "Trinh Mỹ nhân..."

"Nương nương, có cần nô tỳ cho truyền ngự y không?"

Bích Đào khinh bỉ liếc nhìn nàng ta một cái: "Còn đợi bổn cung phân

phó sao? Không nhìn thấy Trinh Mỹ nhân đã trở thành dạng gì rồi ư. Đáng
tiếc... Một dung mạo như hoa như ngọc như thế nếu điều trị không khỏi thì
chính là lỗi của bổn cung".

Nguyên Sương ở ngoại thính chờ đợi chủ tử của mình, trong lòng có

chút lo lắng, hình như dự cảm được chuyến đi này sẽ không thuận lợi. Đến
khi nàng chợt nghe tiếng hô kinh hãi từ bên trong truyền ra, trong lòng đột
nhiên trầm xuống, cảm thấy 'quả nhiên là như vậy'. Nhưng không biết rốt
cuộc chủ tử xảy ra chuyện gì. Nàng thấy có một cung nữ xinh đep vội vã đi
ra nên vội vàng tiến lên ngăn lại: "Vị tỷ tỷ này, chủ tử nhà ta..."

Cung nữ kia chính là Sơ Hiểu, thấy nàng ta hoa tay múa chân ngăn

nàng, lại nghe thấy những lời nàng ta nói thì nắm lấy ống tay áo của nàng ta
kéo đi ra bên ngoài, vừa đi vừa thúc giục: "Mau mau lên, nếu ngự ý đến
muộn, chủ tử nhà ngươi sẽ đau lòng đến chết".

Đau lòng? Nguyên Sương khó hiểu. Nhưng không đợi hai nàng bước

ra khỏi cửa thì đã thấy Trinh Mỹ nhân với khuôn mặt trắng bệch như tuyết,
tay áo nâng cao che đi phần trán, bước chân lảo đảo chạy ra bên ngoài, suýt
chút nữa đã dẫm lên váy của mình, dáng vẻ vô cùng chật vật. Bước chân
của Nguyên Sương dừng lại, đi đến đỡ nàng ta nói: "Chủ tử, người...".

"Nguyên Sương, chúng ta trở về". Trong tiếng khóc nức nở còn chứa

đựng sự sợ hãi và kinh hoảng, những đầu ngón tay nắm chặt ống tay áo dần
trở nên trắng xanh, mặt trời mới lên cao chiếu rọi, bàn tay kia khẽ run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.