KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1029

"Đợi đã! Nhớ phải gọi Giang Thái y." Bỗng dưng nàng ta lại bắn ra

một câu, gọi lại cung nữ đang bước ra cửa kia. Trước khi tiến cung nương
đã từng dặn dò, Giang Thái y này với nhà bọn họ có quan hệ không đơn
giản, dùng hắn thì yên tâm hơn.

"Vâng, vâng."

Lúc này Trinh Mỹ nhân giống như một kẻ mất đi phương hướng, chỉ

có thể như con thuyền nhỏ ở giữa lòng sông, hoàn toàn hoang mang rối
loạn. Từ lúc nàng ta ở cửa cung Dực Khôn cung đến giờ, thậm chí lúc nãy
dặn dò một phen cũng không hề bỏ ống tay áo đang che bên trái xuống.
Những cung nhân kia đã sớm bị Nguyên Sương dùng các loại phương pháp
để ngoan ngoãn tuân theo, thấy cử chỉ của chủ tử kì lạ, rốt cuộc cũng không
dám nhiều lời.

Nguyên Sương lại không như vậy, nàng thấy đám cung nữ lui ra theo

cửa sau thì trước tiên châm cho chủ tử chung trà. Vì sắc mặt chủ tử tái
nhợt, giọng nói ngày thường trong trẻo lạnh lùng của nàng cũng cố ý mềm
mỏng hơn chút: "Tiểu thư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Nghe được xưng hô ngày xưa, dường như nhớ tới lúc chưa vào cung

làm một tiểu thư thoải mái sung sướng, phóng khoáng tùy tiện, so với cuộc
sống hiện giờ của Tiết Quý phi trong cung cũng không tệ hơn là bao. Nàng
không biết làm sao lại có chút hối hận. Ở chỗ ăn thịt người này, nàng cho là
mình có thể sống rất tốt, âm mưu tính toán lại cũng không như nàng nghĩ
nhưng lại có người không chịu thua chỗ này. Rốt cuộc nàng cũng bỏ ống
tay áo đang che xuống, hai tròng mắt kinh hoảng không khống chế được
nước mắt tuôn như suối trào, dường như nhớ lại một màn bị rạch mặt kia
một lần nữa, sợ hãi giọng nói run rẩy: "Nguyên Sương..." Nguyên Sương,
ta nên làm sao đây?

Nguyên Sương thét lên một tiếng, hô hấp hơi dừng lại: "Là Quý Phi?"

Một vết rạch dài ở bên tóc mai rất không rõ ràng, lúc này máu cũng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.