KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1046

Thấy nương vỗ vỗ vào chỗ ở phía trước, Thừa Cảnh cong mắt leo lên

giường, dưới ánh mắt tràn đầy uy áp của phụ hoàng mà ngồi đàng hoàng.

"Hôm nay học gì?" Hoàng Đế nhìn thế cờ có xu hướng suy tàn, trong

lòng bất mãn, vật nhỏ lại vì người khác mà tính sổ với hắn. Cả người hắn
không thoải mái, giọng nói kiểm tra bài tập của hắn như ngày thường
không tự chủ được mà nghiêm khắc hơn.

Thừa Cảnh mím môi, cũng xụ mặt nhìn phụ hoàng hắn: "Luận ngữ,

thái bá nói rằng: Dân có thể sai sử nhưng không thể không biết."

"Biết ý nghĩa là gì không?"

"Sư phó nói đối với lão bách tính nếu như họ có thể đảm nhiệm hoặc

làm chút chuyện gì đó thì cứ để họ làm. Nếu không thể thì phải dạy họ, để
họ biết nên làm thế nào."

Dân có thể sai sử, không thể không biết.

Sắc mặt Hoàng đế hơi dừng lại, nhưng hồi tưởng lại ý câu nói kia của

nhi tử, gõ gõ bàn cờ hỏi: "Vậy con lí giải thế nào."

Khóe miệng Thừa Cảnh khẽ nhếch lên, giống như tiểu hài tử khoe

khoang vậy nhưng đồng thời lại cũng có ý kiềm chế khoe khoang: "Nhi
thần cho là, người ở trên cao hướng dẫn dân chúng có lúc chỉ có thể khiến
dân chúng làm theo chỉ đạo của ta nhưng không thể để dân chúng hiểu hết
những dụng ý trong chỉ thị của ta."

Hoàng đế khẽ run, tiếp đó như có điều suy nghĩ.

Hắn không dựa theo ý của sư phó mà nói ý nghĩa của câu đó, mà lại

hiểu theo ý khác. Hơn nữa... càng thích hợp với tâm tính của người có vị trí
cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.