KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1129

Ngô đồng mọc lên, sum suê nắng sớm

Dịch thơ:

Phượng hoàng cất tiếng,

Trên ngọn đồi cao,

Ngô đồng sinh sôi,

Trong ánh sáng mai.

(Nguồn: Sưu tầm)

Ta còn một nhũ danh là Sủng nhi. Phụ hoàng từng nói, ta là con cưng

của toàn bộ triều Đại Nguyên.

Nhưng mà từ khi mình bắt đầu ghi nhớ được, ta đã cảm thấy phụ

hoàng và mẫu phi rất thần bí. Cung nhân đều nói rằng hai người đã về cõi
tiên, ca ca lại thường xuyên lén lút mang theo ta quanh đi quẩn lại, chạy
đến rất nhiều chỗ đẹp trong cung ngoài cung, đi tìm bọn họ. Ta đoán, nhất
định là bọn họ len lén chạy ra ngoài chơi, lại không muốn mang theo ta và
ca ca.

Bọn họ trông chẳng giống với người trong tranh - Dực Khôn cung có

một bức họa, ca ca nói rằng gọi nó là "Ảnh gia đình". Trong bức họa kia, ta
vẫn còn nhỏ, được mẫu phi ôm vào trong ngực, nhìn trông thật nhỏ - thế
nhưng ta có thể cảm giác được, bọn họ chính là phụ hoàng và mẫu hậu.

Có lẽ là vì ánh mắt bọn họ nhìn ta rất ấm áp.

Hì hì, hoàng thúc từng khen ta, nói cảm giác của ta cũng nhanh nhạy

như thúc ấy. Hoàng thúc thật là tự luyến quá đi!

"Triều Dương, chuẩn bị xong chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.