KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 133

"Tuy rằng nô tỳ chỉ suy đoán, nhưng nương nương cũng không cần

nóng vội. Để Thái y bắt mạch cho nương nương, sau đó ra phương thuốc,
rồi ăn uống tử tế chắc chắc sẽ khá hơn nhiều. Không phải nô tỳ nói bậy, chủ
tử ngài có từng gặp qua loại thuốc nào làm cho người ta đau bụng không
thôi, rồi lại không có trở ngại không? Phần lớn là kiến huyết phong hầu[3],
vừa vào miệng liền hồn xác hai nơi. Nương nương hiện giờ vẫn không sao,
có thể thấy được chỉ là bởi vì quỳ thủy mới đau." Uyển Hề không ngừng cố
gắng, nửa thật nửa giả lựa lời nói cho Lệ Tần nghe.

Trên thực tế thuốc độc phát tác chậm cũng có, nhưng rất hiếm thấy.

Lệ Tần sao có thể không biết? Nhưng trong lòng này đang hoảng sợ,

một hồi lại cảm thấy Uyển Hề nói có đạo lý, một hồi lại cảm thấy là trúng
kế ám toán của người khác. Bây giờ nghe Uyển Hề nói như vậy, biểu tình
cũng có thể thả lỏng chút.

Chủ tớ hai người một cái nói đến miệng khô lưỡi khô, một cái nghe đế

bình tĩnh, thẳng đến cung nhân bẩm báo Trần Thái y tới.

Uyển Hề nhẹ nhàng thở ra, vội vàng bỏ màn lụa xuống, đi ra ngoài

nghênh Thái y: "Mời Trần Thái y vào, chủ tử đang chờ ngài."

Trần Thái y cũng không dám chậm trễ, đi vào trong phòng. Ngồi lên

chiếc ghế mạ vàng, sau đó lập tức lót khăn lên trên cổ tay bắt mạch, trầm
ngâm hồi lâu mới hỏi: "Lão thần cả gan hỏi một câu, trên lưỡi của nương
nương có phủ một lớp mỏng màu trắng, trong miệng có nhiều nước bọt?"

Không đợi Lệ Tần nói, Uyển Hề trả lời thay: "Đúng vậy!"

"Như thế, thân mình của nương nương không quá đáng ngại. Đợi lão

thần khai phương thuốc, trong thời gian uống thuốc không nên ăn thức ăn
nguội nhiều dầu mỡ. Không được lao lực, buồn bực."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.