KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 140

Nói thật có hình có dạng.

Hoàng Đế nhướng mày, lời nói thực khí phách, cử chỉ rất lớn lối: "Nói

bậy, trước giờ trẫm chỉ cười một mình ngươi. Bọn họ không phúc hưởng sự
ban ân này."

Con mèo nhỏ trợn tròn mắt lên giống như một khinh khí cầu (quả

bóng), chỉ nhẹ nhàng chạm một cái, liền xì hơi.

Xua xua tay, tiêu sái quay đầu đi rửa mặt. Một bộ dạng "Ta không

thèm so đo với ngươi".

Không có cách nào, địa vị quyết định rất nhiều thứ. Hiện tại địa vị của

nàng quá thấp.

Hoàng Đế cười lắc đầu, sao mình lại sủng ái tiểu nữ nhân này thành bộ

dáng không quy không củ như thế này. Nhưng mà mỗi lần mệt mỏi, nhìn
nàng bày ra tính tình nóng nẩy, ngẫu nhiên sẽ nói ra những lời cổ quái linh
tinh, tâm tình sẽ tốt hơn rất nhiều.

Có lúc hắn nghi hoặc, tiểu nữ nhân này đối với hắn, hình như chưa bao

giờ giống những hậu phi kia cười dịu dàng ôn nhu mang theo cung kính
sùng kính từ tận trong xương cốt, dù sao hắn là thiên tử, là người mà vạn
người kính ngưỡng. Nhưng quả đào nhỏ này của hắn lại chưa từng có xuất
hiện biểu tình như vậy, giống như bọn họ là hai người bình đẳng như nhau.

Vứt bỏ ý niệm bối rối hồi lâu kia, hắn rộng lượng vung tay lên, quyết

định trước cứ tiếp tục sủng đi, chỉ cần nàng có thể biết chừng mực, không
chạm đến điểm mấu chốt của hắn là được. Cho dù nàng cậy sủng sinh kiêu,
hắn cũng vẫn có thể vui vẻ đối tốt với nàng.

Sau khi quyết định xong, tinh thần hắn liền phấn chấn mười phần bãi

giá lên triều sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.