KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 167

Triệu Trung Tín nhìn thoáng qua con mắt thèm thuồng nhìn đồ bày

trên bàn Lệ Tần của Tiết Bích Đào, tức khắc một trận kinh hãi. Vội vàng
lĩnh mệnh đi.

Tiết Bích Đào nghe thấy tiểu thái giám tới nhẹ giọng truyền đạt ý tứ

của Hoàng Thượng, rốt cuộc cũng dời được đôi mắt, nhìn lên vị ở phía trên
liếc mắt một cái, gật gật đầu: "Ta đã biết, đa tạ công công."

Sau đó vịn tay Vân Lũ, đi theo nội thị kia lên bậc thềm.

Ngẫu nhiên có người lơ đãng thu hồi ánh mắt từ trên người vũ cơ, thấy

tình cảnh này liền chấn động. Hoàng Thượng trước nay không phải người
thích sủng ái nữ nhân, thế mà bây giờ lại thịnh sủng Tiết Quý nhân như
vậy? Đến yến hội cũng muốn nàng ngồi gần mình.

Không khỏi bắt đầu âm thầm suy xét, có nên tạo thuận lợi nhiều hơn

cho người Tiết gia không, để về sau mình cũng có thể được lợi hơn.

Tiết Bích Đào mới không thèm nghĩ nhiều như vậy, nàng đột nhiên

sinh ra hảo cảm đối với tên Hoàng Đế này.

À, tuy rằng cách làm ấy vì nàng kéo thêm không ít giá trị cừu hận.

Chính là nàng thấy trong tiểu thuyết tình yêu Hoàng Đế hay Vương

gia đều sẽ vì thích nữ nhân mình thích mà dựng một lá chắn ở phía trước,
thay chân ái của mình chặn lại hết sự công kích. Nàng lại cảm thấy cách
đấy không tốt, vì sự công kích lớn nhất chính là của những nam nhân đó
mang đến, luôn luôn ẩn thân trong bóng tối, không biết hắn có thật sự thích
người kia không nữa.

Cuối cùng là hiểu lầm thật sâu, suy nghĩ quá nhiều. Thật là......Nàng

đối mắt với Hàn Tử Kỳ, cười thật xinh đẹp, ừ, thích sủng thì sủng, nàng
thích người thẳng thắn nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.