KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 201

Nàng một phen xông lên quỳ gối trên bậc thang, thanh âm kích động

nói: "Hoàng thượng! Thỉnh Hoàng thượng thương tiếc chủ tử, di giá vấn
an". Nói xong ở bên ngoài dập đầu ba cái. Trên trán dính đầy bông tuyết
vụn, trên trán xông lên khí lạnh, chỉ là một chút nàng cũng không phát hiện.

Tiếng gảy đàn bên trong bỗng nhiên dừng lại, mọi nơi đều tĩnh lặng.

Trái lại cung nữ bên ngoài cùng ghé vào nhau thì thầm, cười nhạo mà

nhìn Mộ Vân.

Mộ Vân hờ hững không quan tâm, thấy bên trong hoàn toàn không có

động tĩnh, lại tiếp tục thỉnh cầu.

Ba lần, nàng nhớ tới lời tiểu thư dặn dò.

"Nếu trong lòng hắn có ta một chút, thì sẽ tới...".

Cửa gỗ điêu khắc "kẽo kẹt" một tiếng mở ra, chủ nhân của đôi giày

vàng bước ra, ngữ khí lạnh nhạt: "đứng lên dẫn đường".

Mộ Vân vui mừng mười phần dập đầu tạ ơn, vui mừng đứng dậy chờ

một bên, chờ Hoàng thượng lên kiệu liễn. Tất nhiên không dám thật sự dẫn
đường, bước chân lập tức đi theo kiệu.

Mà Phó Bảo lâm ở trong các, sau khi nghe thấy lời nói của Triệu

Trung Tín liền ẩn ẩn cảm thấy không tốt.

Đến khi Hoàng thượng quả thật đứng dậy, trong lòng nàng chợt lạnh.

Nhưng nàng không có tư cách ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn dáng

người cao ngất của Hoàng thượng rời khỏi khoảng trời nhỏ của mình, dung
nhập vào không gian băng tuyết ngoài kia, dần dần không còn tung tích.

Nàng kề mặt trên chiếc đàn trân bảo, ngơ ngẩn thấp giọng: "Dù dốc

hết sức lực vẫn không được sao?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.