KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 216

Bộ mặt của Hoàng đế lạnh lùng, binh quyền cùng chính quyền kết hợp

chính là điều mà hoàng gia kiêng kị nhất.

Kỳ thực việc này chẳng qua là hai nhà kia có chút bất mãn với việc

hắn ít ân sủng hai người nhà họ, lấy chuyện bịa đặt tấu chương này để nhắc
nhở. Bằng không sao lại chỉ nhằm vào nhà mẹ đẻ của Bích Đào? Nếu như
hắn bỏ mặc, chỉ sợ là không dễ dàng trôi qua như vậy.

Làm quan thì làm gì có ai sạch sẽ, quan trọng là tham bao nhiêu mà

thôi.

Hắn đương nhiên cũng có thể mặc kệ, nhưng hiện tại Bích Đào là phi

tần mà hắn sủng ái, đánh mặt nàng để cảnh cáo đến hắn, thì sao hắn có thể
làm ngơ chứ? Tuyệt đối không nên khiêu khích uy nghiêm của hoàng gia.

Muốn làm tan rã đồng minh cũng rất đơn giản, bên bức bách bên nâng

đỡ, liền khiến hai nhà bọn họ tranh nhau.

Bích Đào thấy Hoàng đế nghĩ đến xuất thần, liền tự uống trà, không

tới một khắc thì đã uống hết, còn muốn kêu Phụng Tử thêm nước trà.

Đợi đến lúc Hoàng đế lấy lại tinh thần thì nàng đã uống đến tách thứ

ba rồi. Hoàng đế cũng không phải là không hề hay biết, chỉ là lúc rơi vào
trầm tư thì liền mặc kệ mọi thứ thôi, bây giờ thấy nàng uống một bụng căng
ra, buồn cười nói: "Sau bữa ăn không nên dùng nhiều trà, thật sự rất khát
à?"

Bích Đào đặt tách nhỏ xuống, hai tay vuốt trên tấm thảm, thở thở ra,

ngữ điệu cố hết ức mà kéo dài âm ra: "Ừm, xoa giúp thiếp thân đi."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng do uống trà ấm nên đỏ ửng lên, môi

nhỏ cứ đóng lại mở, thật dễ dàng hấp dẫn tầm mắt của hắn nhìn qua. Cánh
tay dài của hắn đặt ngang trên bàn vươn tới xoa nhẹ bụng nàng, đúng là
không nhịn cười được: "Bảo bối, nàng đây là đang vỗ béo rồi đợi làm thịt?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.