KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 217

Bụng nhỏ của Bích Đào được hắn xoa liền cảm thấy thoải mái dễ chịu,

nhớ tới lý do, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời liền nhăn lại giống như bánh
bao: "Người nào thiếu đạo đức quy định thời điểm 'cắn xuân'[5] phải ăn củ
cải, làm trong miệng người ta đầy vị củ cải, rất nồng rất rất nồng."

([5]Cắn xuân: một phong tục của Trung Quốc. Trong ngày lập xuân,

mọi người ăn củ cải, gọi là "cắn xuân". Củ cải có vị cay nồng, ăn củ cải với
hàm ý "cắn cho đến tận gốc, trăm sự đều làm được.")

Nàng bất mãn cường điệu lặp lại, khiến người trước mặt vui sướng khi

thấy người gặp họa cũng phải tranh thủ tỏ ra đồng cảm như thể mình bị
vậy.

"Hả?" Tay hắn ngừng động tác, câu môi: "Đến đây để trẫm cũng nếm

thử nào."

"Hoàng thượng" Nàng kinh hô, tiện đà dùng sức thật nghiêm cẩn nói:

"Thật sự...thật sự hương vị rất nồng nha, vẫn là không cần ăn đâu?"

Đuôi lông mày của hắn giơ lên: "Nàng càng nói trẫm càng muốn ăn."

"Thật muốn ăn?" Bích Đào kỳ quái liếc hắn một cái, quay mặt đi, cất

giọng gọi hướng ra bên ngoài: "Phụng Tử, nhanh đi lấy một đĩa củ cải ăn
thừa sáng nay đến, đừng làm đĩa mới, lãng phí."

---

Nhất thời Hoàng Đế nghẹn lời. Tiểu nha đầu tinh quái này không biết

làm thế nào mà trưởng thành nữa, khi thì thông minh, khi thì ngốc. Lời nói
rõ ràng như vậy mà lại nghe không hiểu, còn dám khiêu khích cho hắn ăn
đồ thừa nữa chứ, không lẽ giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo hắn à?

Chờ Bích Đào quay đầu lại, nụ cười bên miệng Hoàng đế đã biến

thành giảo hoạt sâu sắc, khiến nàng bị hù nhảy dựng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.