KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 292

đất của Mật Quý nhân, cùng bộ dạng tóc tai tán loạn.

"Ui da, quả nhiên là bị bệnh lâu quá. Thiếp thân lỡ tay, xin Mật Quý

nhân thứ lỗi." Tiết Bích Đào vô tội nói, lời nói lại đúng là tức chết người
không đền mạng.

Cơ bản nữ tử đi săn, tóc chính là một phiền toái lớn. Có người để tiện

lợi nên đội mũ, có người lại vì muốn hợp với xiêm y xinh đẹp mà dùng
trâm để vấn tóc, nhưng trâm vàng trâm ngọc quá trơn, không giữ chặt tóc
bằng trâm gỗ thô ráp. Vì vậy nếu dùng trâm, cũng dùng là dùng trâm gỗ.

Trâm rơi ở trên thảm cỏ mềm mại, cũng không đến mức đứt gãy chứ?

Có thể là trước khi Tiếp Bích Đào bắn đã bị nứt ra nên mới rơi xuống mặt
đất.

Nếu muốn nói lỡ tay, Mật Quý nhân một mục tiêu lớn như vậy lại

không trúng. Lại chỉ nhìn chằm chằm vào mục tiêu nhỏ là cây trâm, chính
là muốn làm cho Mật Quý nhân bị xấu mặt thôi.

Có người thông minh phân tích một chút, sẽ biết này bản lĩnh cưỡi

ngựa bắn cung của Tiết Tiệp dư. Cảm thấy kính nể sâu sắc, đồng thời cũng
có chút lạnh sống lưng. Người bình thường đều để ý đến mặt mũi, ai lại ở
trước mắt mọi người để phát sinh ra chuyện gì không hợp quy củ, cho dù
không phải ngươi sai, cũng là ngươi làm trò cười cho thiên hạ.

Liền âm thầm nói, người này không thể chọc vào.

"Mật Quý nhân làm sao vậy?" Tiết Bích Đào nhìn Mật Quý nhân đang

ngẩn ngơ, nụ cười càng sâu hơn: "Nhìn sắc mặt của Quý nhân không được
tốt lắm, vẫn nên nghỉ ngơi nhiều một chút đi. Hươu kia, cứ để thiếp thân
vất vả là được."

Người khác đánh nàng một cái tát, nàng đương nhiên muốn đánh lại,

còn phải đánh cả hai bên mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.