KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 401

nắm lấy góc chăn, cánh môi khẽ cắn, dường như hành động muốn rời đi
của hắn đối với nàng mà nói là vô cùng tàn nhẫn.

Hoàng đế phủ thêm áo ngoài bằng lụa mỏng thêu hình rồng, nghe vậy

quay đầu lại, nhíu nhíu mày. Vốn là muốn gọi nàng ta tới thay quần áo,
xem bộ dáng này chỉ sợ nàng ta càng làm chậm trễ thêm, liền giương giọng
kêu người chờ ở bên ngoài tiến vào.

Cung nhân nối đuôi nhau đi vào.

Khúc Hân Nhiên thấy thế vội không ngừng nhặt áo ngoài lên, vừa

dùng chăn che chắn. Nàng tự biết thân thể quý giá, sao có thể để nô tài nhìn
thấy. Cho dù cái triều đại này cũng không có tư tưởng là ai nhìn làn da liền
phải gả người đó. Bận rộn chuyện này, lời nói giữ người còn nghẹn lại
trong miệng, bỏ lỡ thời cơ.

Nàng trơ mắt nhìn Hoàng đế rời đi, mà mấy cung nhân còn lại đang

cúi đầu chờ nàng một lần nữa cầm lấy quần áo, mặc vào để đưa nàng trở
về. Cho dù bọn họ chưa từng nhìn về phía nàng, nàng vẫn cảm thấy phảng
phất như ở trước công chúng bị đánh một bạt tai, sắc mặt lúc xanh lúc
trắng, đặc biệt xuất sắc.

---

Tiết Bích Đào đang ở dưới ánh đèn xâu kim. Nàng vân vê vân vê, mãi

mà chỉ vẫn không luồn được qua lỗ kim, trái lại bị hoảng thần khi nghe
thấy tiếng bước chân rất nhỏ, lỗ tai nhỏ khẽ dựng, nghe được rõ ràng. Vội
vàng ném kim châm vào khay đan, lấy ra đồ Phụng Tử đã chuẩn bị tốt, ra
vẻ ra dáng mà nâng lên mũi kim.

Màn che lóng lánh rũ xuống, như phủ lên trên người tiểu nhân nhi một

tầng mỏng kim sa, hư hư thật thật, phảng phất như duỗi tay là có thể chạm
đến, lại phảng phất như chạm khẽ liền sẽ hóa thành ảo ảnh hóa hư vô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.