KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 479

cười kia giống như bọc ba bốn tầng mật đường, ngọt đến mức làm người
phải mềm nhũn.

Hóa ra mèo con là dựa vào cái này mà nắm chặt Hoàng huynh trong

lòng bàn tay, hắn ngẩn ra một chút, rốt cuộc cũng hiểu rồi. Trên đời này
nam nhân có thể kháng cự kiểu tươi cười như vậy thật đúng là không có
nhiều, có thể nhìn thấy sau nhanh chóng hoàn hồn, hắn cảm thấy mình cũng
khá ghê gớm rồi đấy.

Cung nhân rất nhanh chóng chuyển cái giường nhỏ bốn chân bằng tre

trúc đến, bày ra cái vại có hình lá sen, trà nghiền, đĩa trà cùng trà cụ, bên
cạnh đặt một cái trường án, bên trên đặt một cái lò hoa sen, muỗng. Sắp
xếp nghiêm chỉnh đâu vào đấy.

"Nếu là dùng đệm hương bồ, đệm lại không đẹp, không bằng ngồi trên

chiếu được không?" Thọ vương nói.

Tiết Bích Đào cười mà không nói, thấy bên cạnh ao có cái ghế đá

thiên nhiên liền muốn ngồi xuống, bên cạnh ghế đá kia có một chùm phong
lan chui ra từ một cái khe nứt, cản trở khả năng người khác ngồi bên cạnh
nàng. Cho dù là ngồi trên chiếu, cũng muốn chiếm chỗ cao một chút mới
phù hợp với tác phong của nàng.

Vân Lũ tay mắt nhanh nhẹn, không đợi chủ tử ngồi xuống liền trải lên

trên một chiếc khăn tay, để tránh làm bẩn váy mới của chủ tử.

Thọ vương thấy nàng như thế, cũng học theo, cách một vị trí ngồi

xuống. Còn ba vị cống nữ kia, vô danh vô phận, sao dám ngồi xuống trước
mặt Tần vị phi tử cùng Vương gia? Cho nên đành phải đứng giống như
cung nhân, từ xa nhìn qua, trông như là tỳ nữ hầu hạ.

Trong đó có một người khá thông minh, hai mắt sáng ngời, treo lên

một nụ cười rồi tự đề cử mình nói: "Thiếp tuy bất tài, nhưng nguyện vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.