KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 480

Vương gia cùng Trân tần nương nương mà pha trà." Đúng là Hoàng Diêu
bạn tốt của Đặng Minh Lộ.

Thọ vương gật đầu.

Nàng vui vẻ, lại khom lưng thi lễ lần nữa. Buộc ống tay áo to rộng cho

gọn lại để dễ dàng xử lý.

Hoàng Diêu ngồi xổm cạnh trường án, đầu tiên nghiền nát trà màu đỏ

đậm, rồi đặt lên bàn trà làm lạnh. Trước khi nghiền trà thành bột mịn thì
cho sương sớm vào đun. Khi nước bắt đầu sôi lăn tăn có bong bóng như
mắt cá thì cho thêm 1 chút muối, hớt bỏ lớp màng nước nổi trên mặt. Tiếp
tục đun nước cho đến khi bong bóng to như hạt ngọc trai, múc một gáo
nước trong siêu đang đun ra. Lại dùng trúc sách vừa ngoáy nước vừa cho
bột trà vào. Nấu đến nước trà nổi bọt khí như "Đằng sóng cổ lãng" [1] thì
lấy gáo nước đã múc ra đổ vào siêu. Để cho nước tạm dừng sôi. Được gọi
là 'Dục này hoa'.

([1]: sóng xô vào bờ.)

Lúc nàng pha trà rất chăm chú, cử chỉ giống như nước chảy mây trôi,

không sai lầm một chút nào, có thể thấy được nàng đã tốn rất nhiều công
phu cho việc này. Chờ nước trà nấu xong rồi, liền nhoẻn miệng cười với hai
người ý bảo đã xong, đôi bàn tay mềm mại nâng khay lên, gót sen nhẹ
nhấc. Chén trà đầu tiên tất nhiên là dâng lên cho Thọ vương.

Thọ vương tiếp nhận rồi phẩm trà, nước trà trong xanh, dư vị thơm

ngọt. Hắn cười: "Quả thật hương vị của trà còn đọng lại trên đầu lưỡi." Ánh
mắt lại nhìn Tiết Bích Đào ở bên cạnh, ý vị không rõ.

Hoàng Diêu đang dâng trà cho Tiết Bích Đào nên đứng đưa lưng về

phía Thọ vương, tất nhiên là không nhìn thấy được ánh mắt này. Dưới đáy
mắt nàng hiện lên tia sắc bén, lúc Tiết Bích Đào nhìn qua thì thoáng rũ mi
xuống để dấu đi. "Mời Trân tần nương nương dùng trà." Trong giọng nói có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.