KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 573

được hình phạt của mình thì bị dọa đến mặt không còn chút máu. Trước khi
bị thị vệ mạnh mẽ kéo đi, liền không ngừng giãy giụa, nhưng Hoàng đế vẫn
mảy may không bị đả động.

Hai nhóm nội thị theo hau phía sau Hoàng đế cúi đầu thấp đến tận

ngực, không dám nhìn xung quanh. Ở đây tất nhiên sẽ không thiếu những
người thích hóng chuyện bát quái. Hiện tại bị chuyện này dọa sợ, hận sao
trước đây mình sinh ra lại có lưỡi, lỡ như lần sau sơ suất lắm lời rồi bị kết
cục như hai gã cung nhân kia.

"Ngoại trừ Trữ Tú cung và Dực Khôn cung, lệnh các cung khác cử

một người đến xem dụng hình." Hoàng đế quay sang ban ý chỉ, ngữ khí
lạnh nhạt: "Đến cung của Đức Phi."

"Nô tài tuân mệnh."

-----

"Chỉ khủng dạ thâm hoa thuỵ khứ,Cố thiêu cao chúc chiếu hồng

trang[1]." Đức Phi mang theo lễ vật bước vào nội viện, thấy con đường
phía trước đều ngập tràn sắc hoa hải đường, cánh hoa đỏ tươi tựa như màu
má hồng, lại giống như bầu trời lúc bình minh. Mà Trân Chiêu nghi lại
đang ngồi trong nội đình, nổi bật giữa biển hoa càng thêm xinh đẹp động
lòng người, không khỏi tán thưởng một câu. Sau đó lại cười: "Hải đường
vốn có danh xưng là quý phi của các loài hoa, quả nhiên rất hợp với muội
muội."

([1] Lòng sợ đêm khuya hoa đã ngủĐèn khêu cao ngọn thưởng hoa

đêm.Trích từ bài "Hải Đường" của nhà thơ Tô Thức (Tô Đông Pha).)

Tiết Bích Đào nghe vậy thu cánh tay đang vuốt ve cánh hoa lại, khi

xoay người lại cũng nhẹ nhàng chớp hàng mi mỏng như cánh ve, vẫn chưa
lên tiếng. Nàng cũng chưa từng thăng đến quý phi, hà tất tiếp lời bông đùa
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.