KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 605

Khi Hoàng đế cúi đầu tìm nguyên nhân mà Bích Đào không thoải mái

thì nàng khẽ cong khóe môi, nhẹ nhàng liếc nhìn các nàng một cái với vẻ
gian tà, sau đó sửa sang lại dung sắc, thuần nhiên lắc đầu: "Chắc là do trời
hơi lạnh, thiếp thân uống chút nước ấm để làm nóng thân mình thì sẽ tốt
thôi."

Lời nói vừa ra, nàng thấy Hoàng đế đã nghiêng người chuẩn bị phân

phó cung nhân. Nàng lôi kéo ống tay áo ngăn cản, thanh âm mềm nhẹ mà
nói với Hoàng đế: "Cung nhân tay thô chân thô, thiếp thân không yên tâm.
Nhìn Ôn Ngự nữ chính là người cẩn thận thoả đáng..." Tuy nàng nói năng
bình tĩnh, chân mày gợn sóng lại không thể gạt được đôi mắt Hoàng đế,
nhìn nàng có vẻ như đang chịu đựng cảm giác không thoải mái. Nửa câu
sau không cần ra khỏi miệng cũng hiểu được ý tứ nàng.

Cùng lắm cũng chỉ là một phi tần phân vị thấp, xem như tỳ nữ mà sai

bảo thì Hoàng đế cũng hoàn toàn không có cảm giác tội lỗi hoặc là không
nỡ gì. Hắn tức khắc mệnh lệnh: "Ngươi đi đun nước nóng, nguội một chút
thì lập tức đưa đến bên này."

Đầu tiên Ôn Ngự nữ sửng sốt, sau đó dưới ánh mắt lạnh lẽo của

Hoàng đế khiến người căng da đầu, nàng hành lễ thưa vâng, chờ khi hoàng
đế xoay người ôm Bích Đào bước vào dưới hiên nghỉ ngơi thì chân nàng lại
như mọc rễ, vẫn không nhúc nhích. Người đọc sách có bệnh chung chính là
cao ngạo, cho dù nữ tử đọc sách không nhiều bằng nam tử, nhưng đây là
chọn tướng quân từ trong đám người lùn, nàng tự nhận trong hậu cung này
nàng là xuất sắc nhất. Hiện tại bị coi như cung nữ mà sai bảo, làm nàng
cảm thấy cực kì nhục nhã.

Bùi Bảo lâm thấy thế nhỏ giọng nhắc nhở nàng: "Ngươi vẫn nên mau

đi đi, lúc ấy ta cũng chỉ là nói sai một câu liền chịu khổ từ nàng ta. Hiện tại
sự tình liên quan long tử, cũng đừng để cho nàng ta mượn cơ hội phát tác
lên ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.