KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 625

ngời, cũng không thể quá mờ đạm. Đủ để Hoàng thượng biết nàng còn
chưa ngủ, thuận tiện tạo ra một chút không khí ấm áp.

Toàn bộ mẩu vụn và mùi hương của khoai sọ đã sớm bị Bích Đào sai

người 'hủy thi diệt tích', khi Hoàng đế cất bước tiến vào điện, chỉ nhìn thấy
nàng đang ôm quyển

《 Đông Pha chí lâm 》, siêng năng dạy dỗ thai nhi.

Cảm xúc mềm mại trong lòng Hoàng đế còn chưa tan, nhẹ nhàng gọi

nàng một tiếng: "Bảo bối."

Tay Bích Đào đang cầm sách run lên, đây là bị dọa bởi âm thanh đột

ngột vang lên. Tiếp theo nàng mê mang ngẩng đầu, trong mắt như tản đám
sương mù, rồi lại lộ ra nụ cười làm ấm lòng người: "Hoàng thượng, người
tới rồi."

Hoàng đế như là bị mê hoặc mà tiến lên, sau đó động tác nhẹ nhàng

chậm chạp ôm nàng vào trong lồng ngực, một tay dán lên bụng nhỏ của
nàng, hỏi: "Hôm nay hài tử có nghe lời không?"

"Có." Bích Đào rũ làn mi mềm mại mà cười: "Hôm nay bảo bảo rất

ngoan, chỉ là có chút thèm ăn." Thèm đến mức ăn hết những gì nàng đã ăn,
làm hại nàng hiện tại lại bắt đầu đói.

Hoàng đế vừa nghe liền biết là nàng đã đói bụng, không khỏi cười lên:

"Ừ, tật xấu tham ăn này chắc chắn là từ trên người của nàng truyền qua
rồi."

"Hoàng thượng thì không đói?" Bích Đào khí thế không giảm, nheo

mắt nhìn hắn.

Một cái hôn thoáng qua dừng ở bên khóe mắt của Bích Đào. Chóp mũi

Hoàng đế chạy xuống ngửi khẽ tóc mai nàng, hương đào nhàn nhạt thoang
thoảng đầu mũi, hắn thấp giọng cười: "Đói thì đúng là có đói, chỉ là ăn
không được." Hưởng qua hương vị của nàng, người khác sao còn vào được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.