KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 639

Tiết Bích Đào gỡ vòng cố định trên búi tóc Hoàng đế xuống, sau khi

xõa ra tóc hơi rối, nàng dùng cây lược gỗ đàn hương chải lại một chút.
Thỉnh thoảng đầu lượt lướt qua đỉnh đầu, nàng cố ý tăng thêm chút lực đạo,
Hoàng đế quả nhiên hơi thả lỏng, hai mắt nhắm lại, để mặc nàng mân mê.

"Đã nhiều ngày rồi trẫm không thể chợp mắt nổi." Ngay khi Tiết Bích

Đào gom tóc lại chuẩn bị thả vào chậu nước, Hoàng đế bất ngờ nói. Trong
giọng nói nghe ra sự mệt mỏi vô cùng.

Tóc đen tản ra ở trong nước, tựa như một giọt mực dần nhuộm cả một

vùng, tản ra từng sợi từng sợi u sầu. Tiết Bích Đào đột nhiên cảm thấy làm
Hoàng đế cũng không dễ dàng, nàng dùng giọng nói nhỏ nhẹ nhu hòa hơn
bình thường hỏi hắn: "Là vì chuyện Đại Hoàng tử sao?"

"Ừm." Hoàng đế nặng nề lên tiếng: "Khi Thừa Vận còn nhỏ, tính tình

không được hoạt bát như vậy. Mỗi khi trẫm muốn nói chuyện với nó, nó
đều cúi đầu sợ hãi nhìn trẫm."

Đó là bởi vì khi đó Đức Phi chỉ là một trắc phi, lúc đó thế lực cũng

không lớn bằng chính phi. Tiết Bích Đào nghĩ, nếu nàng ta sớm thể hiện thì
sẽ chọc Hoàng hậu nổi sát ý. Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi
đầu.

"Sau này Vân Phi có Thừa Trạch, Hoàng hậu hay nói với nó đây là đệ

đệ của nó, tương lai khi nó lớn phải chăm sóc tốt cho đệ đệ. Quả nhiên nó
thường bày ra bộ dáng che chở cho đệ đệ, cùng lắm nó chỉ là một đứa bé
năm tuổi, trắng trẻo bụ bẫm, nhưng ánh mắt và khí thế lại cực kỳ giống
trẫm." Có lẽ là Hoàng đế thực sự rất mệt, nói năng lộn xộn, bỗng nhiên nói
đến chuyện này, Tiết Bích Đào cẩn thận nghe cũng có chút mơ hồ.

Đại khái là nói Thừa Vận sợ phụ hoàng dọa đệ đệ sợ, cho nên mới bày

ra bộ dạng như vậy trước mặt Hoàng đế. Tiết Bích Đào nhớ đến Đại Hoàng
tử nắm chặt long bào của Hoàng đế đi theo phía sau hắn đến đình Bích Phù,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.