KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 640

nàng còn nhớ bản thân tỏ ra không tin Hoàng đế thì Đại Hoàng tử lập tức
nghiệm chứng để làm sáng tỏ, đối với đứa nhỏ này thì phụ hoàng của nó
giống như bầu trời vậy.

Nghĩ như vậy, nàng liền mang theo ý cười hỏi: "Vậy sau này làm thế

nào để nó thân cận với Hoàng thượng?" Tay nàng lấy một ít bồ kết để vào
miếng bọt biển, nhẹ nhàng xoa gội lên tóc.

"Một thời gian sau khi vào cung thì tính tình nó cởi mở hơn rất nhiều."

Trong giọng nói Hoàng đế cũng có ý cười, có lẽ là đang nhớ lại đoạn hồi ức
kia: "Vì thế trẫm hay cầm tay dạy nó luyện chữ, đọc sách, còn có giương
cung bắn tên. Thế nhưng khi đó nó còn quá nhỏ, trẫm lệnh cho thợ thủ công
làm một bộ cung tiễn thích hợp với nó, chỉ làm giống như một món đồ
chơi, để khi nó tập bắn không làm thân thể bị thương."

"Có lẽ Đại Hoàng tử cũng cảm nhận được Hoàng thượng dụng tâm với

nó như vậy." Nàng cảm thán một câu.

Trong đầu hiện lên đoạn hồi ức đó, chờ đến khi kết thúc, Hoàng đế

càng thẫn thờ: "Đúng vậy, Thừa Vận là đứa trẻ rất thông minh."

Mục đích Tiết Bích Đào vào cung đó là 'hạ' được Hoàng đế để sớm

được về nhà, cho nên đối với hài tử của Hoàng đế nàng sẽ không căm ghét
như những phi tần khác, cùng lắm chỉ là đối đãi như người xa lạ mà thôi.
Nhưng với Đại Hoàng tử nàng từng gặp một lần, mỗi khi nàng nhớ tới
giọng nói non nớt đọc sách ở hồ sen, đều không khỏi có chút tiếc thương.

Đối với hài tử, mọi người đều luôn khoan dung.

"Hoàng thượng đừng nghĩ nhiều," ngón tay nàng xoa lên vành tai của

Hoàng đế, phía trên còn có bụi chưa tẩy sạch, Hoàng đế chỉ cảm thấy bên
tai hơi nhột, mơ hồ bay tới hương thơm dễ chịu. Thanh âm điềm đạm của
nàng vang lên: "Thiên mệnh khó trái, có lẽ là trên trời Quan Thế Âm nương
nương muốn đưa Đại Hoàng tử về làm đồng tử của mình cũng nên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.