KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 666

là hoang mang, lại xua tay ngăn động tác gọi Thái y của nàng lại: "Cho
Thái y trở về đi, trẫm không có việc gì."

Không đợi Tiết Bích Đào khuyên liền nói tiếp: "Trẫm còn có chính

vụ..." Hắn thấy thần sắc Tiết Bích Đào thoáng chốc vô thố thì dừng một
chút, đặt nàng lên giường dém kỹ góc chăn mới đối mặt nói: "Đừng lo lắng,
phải cẩn thận chiếu cố chính mình."

Độ ấm lòng bàn tay Hoàng đế truyền đến tay Tiết Bích Đào, nàng nắm

xong lại buông: "Hoàng thượng nói đúng."

Sự tình phát triển có chút không đúng, nàng có thể nhạy bén phát hiện

được, nhưng không thể làm việc lỗ mãn. Có thể nhân cơ hội này suy nghĩ
kỹ càng lại một chút. Ước chừng là có chỗ nào nhầm rồi đi? Hay là Hiền
phi ngáng chân có tác dụng?

Đợi Hoàng đế ra khỏi Dực Khôn cung, Vân Lũ do dự một lát, khó

hiểu nhỏ giọng hỏi: "Chủ tử, có cần nô tỳ đi tra một chút hay không?" Cử
chỉ của Thánh thượng thật khó hiểu, rõ ràng đang tốt, chủ tử chiếu cố cũng
tận tâm tận lực, sao tự dưng lại muốn đi?

Ai không biết "xử lý chính vụ" là cái cớ Hoàng đế thường dùng cơ

chứ. Tiết Bích Đào lắc đầu, trầm ngâm: "Suy nghĩ cẩn thận một chút đã."

Vân Lũ lúc này không nghe chủ tử nói, vẫn khuyên can: "Chủ tử, khổ

tưởng vô ích. Giống như trước kia chủ tử đã dạy nô tỳ, chủ tử hỏi tại sao Lệ
Tần lại như thế.Nô tỳ vẫn là câu nói kia: Nếu muốn phân tích một sự kiện,
tất yếu phải xâu chuỗi tất cả chi tiết lại với nhau, không có manh mối mà
suy đoán, sẽ không bao giờ tìm ra được sự thật."

Tiết Bích Đào cân nhắc lời nàng nói xong, mỉm cười: "Lời này không

phải không có đạo lý, có điều thánh tâm khó dò, không phải xâu chuỗi
manh mối là có thể tìm ra tiền căn hậu quả. Còn chưa biết chừng sẽ bị
những manh mối này làm cho hoa mắt chóng mặt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.