KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 676

xào xạc, so với náo nhiệt ở nơi khác thì có vẻ đặc biệt yên tĩnh. Hắn giơ tay
ngừng hành động cất cao giọng gọi của Triệu Trung Tín, đi thẳng vào điện.

Hôm nay vốn là Mộ Vân trực đêm, nhưng không làm gì được khi ba

người bọn Phụng Tử dốc hết sức khuyên nàng nghỉ ngơi, cũng không cho
nàng đến gần người chủ tử, giống như nàng là hổ sói muốn nuốt chủ nhân.
Tuy nàng phỏng đoán chuyện này là do Vân Lũ xúi giục, nhưng rốt cuộc
không chịu nổi ba người kia lấy cớ quan tâm mà lừa nàng, đành dậm chân,
lòng bàn tay nắm lại đem nến ra khỏi nội thất.

Lại suýt nữa đụng phải Hoàng đế đang nhấc chân vào điện, nàng bị hù

nhảy dựng, ngay cả giá cắm nến nghiêng đi làm rơi hai giọt sáp nến bắn
vào tay cũng không rảnh lo, chỉ rên một tiếng, không ngừng quỳ xuống vội
vàng cầu xin.

Hoàng đế không muốn nàng ta lên tiếng quấy nhiễu Tiết Bích Đào

nghỉ ngơi ở nội điện, lại thêm nàng ta cúi đầu không nhìn thấy thế tay của
mình, Hoàng đế không thể không duỗi tay đỡ dậy. Tuy nói là đỡ nhưng lực
đạo giống như kéo tới thì hơn, sau đó lắc đầu với nàng ta, ý bảo không thể
lên tiếng.

Mộ Vân dùng một tay che miệng, gật gật đầu.

Kỳ thật Hoàng đế đã lâu chưa tới, không phải vì chuyện gì khác, mà là

do sự tình ngày Tết rất nhiều. Năm rồi cũng vậy, chỉ là năm nay hắn càng
tập trung đến triều chính và các việc lễ tiết vặt vãnh. Hiện giờ đứng tại điện
các này cảm xúc có chút "Cận hương tình khiếp" [1].

[1] Cận hương tình khiếp (

近乡情怯): một thành ngữ tiếng Trung, nói

về cảm xúc phức tạp, không bình tĩnh được khi đi du lịch về quê nhà.

Hắn lại không để ý tới nhìn qua cung nữ này có vài phần quen mắt,

chắp tay sau lưng đi vào phòng ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.