KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 677

Mộ Vân lau giọt nến trên tay đi, sáp hồng trong suốt làm nổi bật làn da

trắng tinh, sau khi vào cung sống trong nhung lụa, phần lớn các vết chai
mỏng trên tay lúc trước cũng mờ đi, hơn nữa dung mạo lại tú mĩ, vóc người
thon thả, nếu cùng các tiểu thư nhà khác đứng chung một chỗ cũng không
khác biệt chút nào. Nàng nhớ tới cánh tay thì đã cảm nhận được độ nóng,
khí thế áp bức cùng mùi rượu quanh mũi khiến nàng hơi say, sau khi đứng
tại chỗ thật lâu trong đầu chợt thoáng hiện một ý niệm không tên không thể
khống chế được.

Hoàng đế bước khẽ, hắn biết Tiết Bích Đào không quen khi trong

phòng có người lạ, cho dù mang thai cũng chỉ thêm ở bên ngoài, cũng
không cho phép các nàng nghỉ cùng, chỉ cần ở nơi mà kêu một tiếng thì có
thể nghe thấy. Cho nên đến lúc bóng dáng cao lớn của hắn phủ tiểu nữ tử
đang ngủ nghiêng trên giường, cũng không có cung nữ nơm nớp lo sợ nào
ở một bên quấy rầy.

Chủ yếu là do đưa lưng về phía cửa sổ, lại không đuốc không đèn,

mặc dù bóng đen của hắn tiến sát, nhưng lại không có biện pháp nhìn rõ
mặt nàng. Vì thế hắn xa xa nhìn nàng an ổn ngủ trong chốc lát, tiếng hô hấp
phảng phất gần bên tai, hắn nghiêng tai nghe, mấy ngày mệt mỏi liên tục
hình như giờ phút này đã lắng đọng an tĩnh lại. Sau khi uống rượu phản
ứng luôn chậm, chờ hắn ý thức được thân đang ở nơi nào thì chân đã hơi tê
rần, đầu có chút mê man, nhưng hắn vẫn rời khỏi cảm giác ấm áp ấy, chuẩn
bị hồi Dưỡng Tâm điện nghỉ ngơi.

Hắn không biết sau lưng hắn, người vốn đang ngủ yên trên giường đã

mở to mắt, ánh trăng chiếu vào ánh mắt đen nhánh, giống như có ánh sáng
thần bí hiện lên trong đó.

Năm ngón tay Tiết Bích Đào khẽ giơ lên trước mắt, cười cười.

"Hoàng thượng." Thời điểm Hoàng đế xuyên qua đình viện, sau lưng

truyền đến thanh âm gọi nhỏ, là cung nữ trong cung của Tiết Bích Đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.