KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 707

thượng cứ mười ngày thì đã có tám ngày ở lại Dực Khôn cung, chẳng lẽ
còn muốn nương nương nhặt lấy ân sủng rơi rớt từ Trân Chiêu nghi hay
sao. Mà lấy nỗi đau hài tử chết yểu để đi tranh thủ lòng thương tiếc của
Hoàng thượng là chuyện không thể nào, nếu không lúc ấy Mật chủ tử cũng
không bị thất sủng đến mức như vậy.

Mỗi khi Hoàng thượng gặp nương nương lại thở ngắn than dài, ngược

lại, lại còn gợi lên chuyện thương tâm của nương nương. Khi hai người ở
chung một chỗ, ngay cả bọn nô tài như các nàng ở một bên cũng cảm thấy
khó chịu.

"Nương nương..." Tương Ngọc nhẹ giọng đánh thức Đức phi đang

hãm mình trong hồi ức đau buồn, nàng rũ mi nói: "Nương nương đừng suy
nghĩ nhiều nữa." Nghĩ càng nhiều thì càng khổ mình mà thôi, không biết
Hoàng hậu sẽ đắc ý bao nhiêu.

Đức phi tỉnh ngộ từ trong hoảng hốt, ý cười lạnh dần dần hiện lên trên

khóe miệng, bỗng chốc lại chuyển chủ đề, lên tiếng hỏi: "Tin tức có truyền
ra ngoài không?"

Tương Ngọc bị hỏi bất thình lình nên ngớ ra, bỗng chợt hiểu ý: "Đã

truyền đến chỗ lão gia, người truyền lời nói rằng lão gia đang ra tay bố trí,
chỉ là cần phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa." Dù sao bị giáng chức
xuống thành Thị lang, muốn thỉnh cầu vị trí cũng là không sai, chỉ là phía
trên có phụ thân của Trân Chiêu nghi chèn ép, hơn nữa ông nghiền ngẫm
tâm ý thánh thượng, tạm thời không dám tiếp xúc nhiều.

Đức phi gật đầu: "Có thể đạt được hiệu quả trước khi nàng ta sinh con

là được." Nàng cũng không mong cầu gì nhiều, hoàng nhi qua đời, thế lực
gia tộc kém xa hơn trước là căn nguyên lớn nhất. Trước kia có rất nhiều
người phục tùng theo đều là do họ nhìn thấy tương lai hoàng nhi có thể kế
thừa ngôi vị Hoàng đế, bởi vậy nên lôi kéo lấy lòng càng sớm càng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.